Đạo tặc thất thủ hậu quả vô cùng nghiêm trọng, đây là thường thức mà ai cũng biết, mỗi một đạo tặc cũng đều lo lắng thất thủ, cho dù là đạo tặc cao minh nhất cũng không ngoại lệ.
Rất nhiều đạo tặc lớn tuổi cảm giác thân thủ phản ứng đều bắt đầu chậm chạp thoái hóa, đều lựa chọn bước chân ra khỏi dòng nước xiết.
Nhưng, với một ít đạo tặc mà nói, trộm cắp đã trở thành một bộ phận sinh mệnh của họ, bọn họ mê luyến cái quá trình kích thích kia tựa như nghiện thuốc phiện vậy.
Tâm lý này phi thường mâu thuẫn và thống khổ, thích trộm cắp mà lại không thể không ly khai.
Bộ phận đạo tặc khuya khuya đắm chìm trong ‘Đạo’, không cách nào tự kiềm chế được đạo tặc sẽ lựa chọn vì công hội mà gắng sức, như vậy cho dù sau khi kim bồn tẩy thủ ( rửa tay chậu vàng- ý nói quy ẩn) bọn họ cũng có thể tiếp xúc với bảo vật cùng bí mật, cho dù không có cách nào tự mình ra nhưng cũng qua đó mà đỡ vật vã hơn.( đói thuốc mà ^^)
Cán bộ đạo tặc công hội chỉ là danh xưng rất dễ nghe, trên thực tế thù lao ít đến đáng thương, công hội trả tiền lương là 5 thủy tinh, đối với một A cấp đạo tặc mà nói, quả thực có thể nói là mang tính tượng trưng, thuần túy để thỏa mãn cơn nghiện trộm cắp của đạo tặc về hưu.
Như Cổ Diêu tuổi còn ít mà tấn thăng A cấp đạo tặc cũng không nhiều, mà tuổi còn trẻ rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-si-dao-tac/2242448/quyen-10-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.