Cảnh đêm của ác ma đảo rất đẹp, đại dương tĩnh mịch, mặt trăng rất tròn, ánh trăng từ phía chân trời soi sáng xuống cảnh vật phía dưới, tạo nên khung cảnh lung linh huyền cảo như tiên cảnh.
Lửa cháy hừng hực, gió biển thổi vào mặt, mùi thơm của thịt nước lan tỏa, khiến cho người khác phải thèm nhỏ dãi.
ở một địa phương ngăn cách với thế giới bên ngoài, không có tranh chấp, đấu đá với nhau, tâm tình hoàn toàn thả lỏng, thong thả mà hưởng thụ cảnh đẹp của thiên nhiên, đây là một cuộc sống tuyệt vời.
Nhưng mà trong lòng của Cổ Diêu lại vô cùng nặng nề, hắn ngồi lẳng lặng trên bờ biển, nhìn ánh trăng chiếu sáng lấp lánh trên mặt biển, suy nghĩ miên man.
Chẳng mấy chốc mà đoàn người đã đến đến ác ma đảo đã được nửa tháng, nhưng lại hoàn toàn không thể nào tìm được một bóng người, và dĩ nhiên là cũng không thể tìm được Đoan Mộc Tình.
Hôm đó sau khi chia ra thành hai nhóm đi hai đường, đi suốt một vòng quanh đảo nhưng không có phát hiện một chiếc thuyền nào, lúc đó tâm của Cổ Diêu đã lạnh hơn một nửa, nhưng trái tim của hắn vẫn chưa chết, hắn vẫn còn mang theo một niềm hi vọng, cho nên đi tìm quanh đảo.
Hơn mười ngày, với năng lực của mọi người thì hoàn toàn có thể tìm kiếm trên đảo bảy tám lần, nhưng lại không có kết quả gì.
Cuối cùng Cổ Diêu cũng đành phải chấp nhận sự thật, dù sao bọn họ cũng không thể ở trên đảo tìm kiếm mãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-si-dao-tac/2242408/quyen-11-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.