Vốn Cổ Diêu định lợi dụng hai lão quái vật này nhưng không ngờ bọn họ đã thực sự gặp qua Đoan Mộc Tình.
Mái tóc màu xanh biếc, đó chính là đặc trưng của Đoan Mộc gia tộc.
Cổ Diêu liền lập tức hỏi đến cùng:”Cái gì, Thái Luân Tư tiền bối, ngài đã từng gặp nàng!?”
Lam Đạo Phu cũng lập tức nói theo kế hoạch:”Ta cũng nhớ ra rồi, đó chính là người mà chúng ta vừa vào Ác Ma Hải Vực không lâu đã gặp phải!”
Vừa vào Ác Ma Hải Vực? Nói thế thì cũng không đúng lắm, chẳng lẽ có việc gì khiến cho Đoan Mộc Tình ra biển trễ.
Cổ Diêu trầm ngâm một chút rồi nói:”Tiền bối, các người đã lên biển bao lâu?”
Thái Luân Tư đưa tay lên đếm tựa như sắp quên:”Hình như cũng đã là hai tháng rồi.”
Cổ Diêu cau mày nói:”Vậy sao hai người lại đến Ác Ma Đảo trễ thế?”
“Chúng ta đánh đấm suốt dọc đường đi nên mới tốn không ít thời gian, nếu không thì đã sớm đến rồi, chứ không phải là sợ ác ma phải vực!” Lam Đạo Phu vội vàng nói, sợ Cổ Diêu hiểu lầm.
Hai tháng, nếu tính thời gian thì nữ hài kia hẳn chính là Đoan Mộc Tình.
“Hai vị tiền bối, nữ hài kia thế nào rồi?” Cổ Diêu khẩn trương lên, Đông Phương Lộ cũng cố gắng kìm chế cảm xúc, trăm cay nghìn đắng tìm kiếm trên đảo nhưng không hề có một chút tin tức nào của Đoan Mộc Tình, ngược lại hai lão quái vật này lại có được tin tức của nàng.
Thái Luân Tư xụ mặt nói:”Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-si-dao-tac/2242402/quyen-11-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.