Vu Quân Thần trở về căn biệt thự Lạc Thịnh tặng hắn, sau khi hắn nói đến việc Mạnh Dương kết hôn cùng Lạc Tu, cả nhà đều kinh ngạc đến khó tin.
"Mạnh Dương thế mà lại kết hôn cùng cha Lạc Thịnh?!" Triệu Quyên mặt mũi kinh ngạc nói: "Làm sao... Làm sao có thể như vậy? Tại sao cha Lạc Thịnh muốn kết hôn với Mạnh Dương?"
"Đúng." Cô Mạnh Dương cũng vẻ mặt khó tin nói: "Tuổi của Mạnh Dương và cha Lạc Thịnh chênh lệch nhiều như vậy, Mạnh Dương nó lên cơn điên gì, thế mà lại đi kết hôn với một người đáng tuổi cha mình."
Thím nhỏ Mạnh Dương từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần nói: "Mặc dù... Cha Lạc Thịnh có chút lớn tuổi, nhưng hắn chính là người nắm quyền tập đoàn Lạc thị, mặc kệ bản thân là người như thế nào, chỉ dựa vào tài sản và thực lực của hắn, chắc chắn có rất nhiều nam thanh nữ tú muốn gả cho hắn. Sắc đẹp và tình yêu cũng không thể làm cơm để ăn, khi con người sống có thể hưởng thụ mới là quan trọng nhất."
"Đúng vậy." Mợ Vu Quân Thần nói: "Mạnh Dương gả cho cha Lạc Thịnh có thể nói là một bước lên trời, dù sao cha Lạc Thịnh mới là người nắm quyền của tập đoàn Lạc thị, chờ Lạc Thịnh kế thừa tài sản Lạc gia, cũng không biết phải chờ bao nhiêu năm nữa, nếu như Mạnh Dương sinh con cho cha Lạc Thịnh, cuối cùng ai là người thừa kế tài sản Lạc gia, thật khó mà nói được!"
"Các ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy?!" Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sau-cua-lao-dan-ong-giau-co/2694849/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.