Huấn luyện viên bắt đầu điểm danh, yêu cầu học viên đến nhận ngựa của mình.
Những học viên được gọi tên bước nhanh đến ngựa của mình vui vẻ vuốt bờm ngựa, bởi vì sau khi nhập học trừ thời gian học cưỡi ngựa ở trường, bình thường rất khó có thời gian rảnh đến thăm bọn chúng.
"Con ngựa thứ năm, Vu Quân Thần." Huấn luyện viên nhìn vào danh sách trên máy tính bảng gọi.
Vu Quân Thần đang kìm nén kích động cùng sự hưng phấn đột nhiên sững người, bởi vì con ngựa thứ năm là một con bạch mã, tuy bạch mã cũng rất đẹp nhưng cảm giác mong chờ rồi đột nhiên thất vọng khiến hắn có chút phản ứng không kịp.
"Thứ năm, bạn học Vu Quân Thần." Huấn luyện viên thấy Vu Quân Thần sững sờ, tưởng rằng hắn nghe không rõ nên gọi lại.
Người bạn vừa rồi cho rằng con ngựa vàng kim do Lạc Thịnh tặng cho Vu Quân Thần cũng sửng sốt, sau đó cậu ta càng thêm nghi hoặc và tò mò.
Vu Quân Thần ngơ ngác đó về phía bạch mã, nhưng ánh mắt vẫn một mực nhìn con ngựa hoàng kim bên cạnh. Tâm tình của hắn giống như đồ vật của mình đột nhiên bị người khác đoạt đi, vừa khó chịu vừa không cam tâm.
Con ngựa đó đứng giữa những con ngựa, giống như hạc giữa bầy gà, những con ngựa đứng đơn độc thì xinh đẹp nhưng khi so sánh với nó đều trở nên tầm thường.
"Con ngựa thứ sáu, Mạnh Dương."
Mạnh Dương đi về phía con ngựa của mình, tất cả ánh mặt của bạn học đều tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sau-cua-lao-dan-ong-giau-co/2694805/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.