Mạnh Dương nắm trong tay hạng nhất, sư huynh sư tỷ nói muốn chúc mừng cho cậu, Lục Vân Kinh cũng nói muốn chúc mừng cho cậu, thế là Mạnh Dương dứt khoát đặt 1 phòng tiệc có hồ bơi hoa viên, để mọi người cùng nhau tụ tập, cậu cũng mời Tiêu Khắc và bạn bè của anh đến. Sau sự việc xảy ra ở quán bar, Mạnh Dương càng có lý do để công khai kết bạn với Tiêu Khắc. 
Mạnh Dương và sư huynh sư tỷ trò chuyện một lúc thì Tiêu Khắc đến, Tiêu Khắc mang một vài chai rượu ngon từ bộ sưu tập của mình cho Mạnh Dương để ăn mừng. Mạnh Dương muốn nói chuyện riêng với Tiêu Khắc, vì vậy kéo anh sang một bên ngồi xuống. 
Mạnh Dương mở chai rượu đỏ anh mang đến, nhấp một ngụm liền cảm thấy rất ngon, vừa trò chuyện với Tiêu Khắc vừa nhịn không được uống hết ly này đến ly khác. 
"Tô Địch thế nào rồi?" Mạnh Dương hỏi thăm. 
"Cậu ấy còn có thể thế nào, ngủ rất ngon." Tiêu Khắc vừa nghe đến tên Tô Địch ánh mắt liền thoáng qua vẻ buồn bã, cười khổ nói: "Có thể trước đây quá vất vả, cho nên bây giờ ngủ say đến không muốn thức dậy nữa." 
"Có lẽ cậu ấy thực sự mệt mỏi, cho nên muốn nghỉ ngơi thật tốt, cậu đừng quá lo lắng, đợi cậu ấy ngủ đủ giấc nhất định sẽ tỉnh lại." Mạnh Dương an ủi nói, kiếp trước Tô Địch vốn không hề tỉnh lại, nhưng sách cổ Mạnh gia có nhắc đến một số phương pháp điều hương, có thể khiến người hôn mê không tỉnh như Tô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sau-cua-lao-dan-ong-giau-co/2694798/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.