Ả Hanna nhìn cảnh này như hiểu ra vấn đề, cười thầm.
“Vân Nhi! Không chỉ tôi mà cả những người khác cũng ghét cô à?”_Hanna nghĩ
Nó mặc kệ ba ả ta đang ngồi kế mình mà luôn miệng chửi rủa.
-Này, mấy người đây sao thích sủa nhỉ?_nó người nhếch môi
-Mày dám! Một con nhà quê như mày mà dám cặp kè với Khánh Bảo à?_Nhỏ Ngọc tức giận
-Nhà quê? Tôi sao?_nó chỉ mình rồi bật cười lớn
-Nhi à! Thôi đi, đừng để tâm mấy lời chó sủa chứ!_Chi cười
-Phải đấy_Mai nói
Đúng thật ba ả này kể cả nhỏ Hanna đều coi thường nó quá rồi! Mấy bữa nay tại nó hiền nên không ra tay thôi. Lúc này thì ba chàng trai nhà mình vừa mua xong, bước tới bàn thì thấy hoàn cảnh này, chau mày lại.
-Bảo à! Cho chị ăn chung với nhé!_ả ta liền đổi giọng
Hắn không nói gì, bước tới ngồi kế bên nó, đưa đồ ăn cho nó.
-Bảo! Của tớ đâu?_ả Hanna hỏi khi thấy hắn đưa đồ ăn cho mỗi mình nó
-Của cô nè_Khánh nói
Ba ả như nhận thấy mình bị bơ nặng liền ấm ức đi ra. Nó vừa gặp đồ ăn thì ăn như heo, hết cái này đến cái khác. Ăn nhiều quá chợt nó bị nghẹn vỗ vào ngực mấy cái mà vẫn không hết. Hắn bật cười rồi lấy một ly nước đưa cho nó.
-Uống đi! Ăn từ từ thôi, không ai dành đâu mà lo, đồ heo!_hắn nói
-hừ!!
Hắn trong mọi hoàn cảnh đều có thể chọc nó. Do nó đang trong hoàn cảnh “ngàn cân treo sợi tóc” nên chẳng cãi lại hắn. Lại một lần nữa ôm cục tức.
-Phù!!_nó thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sao-em-quay-qua-vay/85527/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.