Xin lỗi mọi người vì lâu quá không đăng chương. Một phần vì bận họctùm lum không có thời gian. Và một phần là lười. Mọi người không được bỏ truyện của mình nhá. Nhiều bạn đợi lâu hăm dọa bỏ truyện làm mình buồnlắm đấy. Mấy bạn cho nhận xét nhiều nha. Dạo này ít bạn cmt cho nhận xét quá làm mình nản.
----------------------------------
Nó mở to mắt nhìn người trước mặt. Người mà suốt thời gian dài nó muốn quên đi.
-Kh…Khánh Bảo?_nó dụi dụi mắt
-Em không bị hoa mắt đâu! Anh về rồi!_hắn cười nói, nắm lấy hai tay nó
-Vậy sao? Nhưng anh nói 3 năm mới về mà? Chưa đủ ba năm mà?
-Công việc của anh hoàn thành sớm hơn mong đợi.
Nó hất hai tay của hắn đang nắm lấy hai tay nó ra. Hắn chau mày nhìn nó. Nó thì lại nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng.
-Thế…..bạn gái hay vợ gì của anh đâu?_nó hỏi
-Bạn gái? Vợ? Ý em là sao?_hắn nói
-1 năm qua anh đi mất chỉ bỏ lại vỏn vẹn một tờ giấy, coi như anh và tôiđã chấm dứt cuộc tình này rồi. Anh bỏ đi Mỹ chắc cho có bạn gái hay vợgì đó rồi nhỉ?_nó cười nhếch môi
-Em bị gì vậy? Sao em lại nghĩ anh như vậy?
-Tôi không có nói nhiều với anh! Khánh Bảo!
Nó quay người bước đi, hắn níu lấy tay nó ôm choàng nó từ phía sau khiến nó không chống cự được.
-Anh…Anh rất nhớ em! Hãy hiểu cho anh!
Hắn nói khẽ vào tai nó. Nó kìm cho nước mắt mình không rơi.
“Mày không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sao-em-quay-qua-vay/3064130/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.