-Con có biết mình đang nói gì không?_mẹ nó
-Con chắc chắn ạ!_nó
-Nhưng tại sao? Chắc chắn phải có lý do gì đó phải không con gái. Nói ba biết đi!_ba nó
-Chỉ là con không thích. Con mệt con lên lầu nghỉ đây.
Nó bước lên lầu bỏ lại ba mẹ nó với một đống câu hỏi.
-Có chuyện gì với nó vậy Minh?_mẹ nó
-Chuyện là vầy…!
Minh kể hết từ đầu tới đuôi không sót một tình tiết nào.
-Hai bác có hủy hôn ước không ạ?_Mai hỏi
-Không! Chuyện này không phải lỗi của hai đứa nó. Vậy mình cứ nói dối nó là đãhủy hôn ước rồi đi. Mọi chuyện ra sao thì từ từ tính.
-Vâng!-cả đám đồng thanh
Cứ thế thời gian trôi đi khá nhanh. Hắn điên cuồng vì không liên lạc vớinó được. Nó đã đổi số, cả email cũng đổi luôn mà mọi người không hềbiết.
-------------- 4 tháng trôi qua --------------
Mọi người giờ đã lên lớp 12. Nó bỗng hứng thú với bánh ngọt nên mở một tiệm bánh ngọt vừa học vừa bán. Tiệm có tên là Bảo Nhi. Không hiểu sao nólại đặt tên như vậy. Bỗng một ngày……….
Chiếc nhẫn do hắn tặng và ngay cả sợi dây chuyền lúc lễ tình nhân hắn tặng nó đều được mọi người giữ lại rồi đưa cho nó. Nó nhìn vào hai món quà.Nước mắt lại cứ rơi.
“Sao mình lại khóc thế này? Rõ ràng là mình đã quên hắn ta rồi”_nó nghĩ
Chẳng may nó làm rớt sợi dây chuyền lẫn chiếc nhẫn xuống đường. Nó vội chạyxuống nhặt nhưng không may đằng trước là chiếc xe tải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sao-em-quay-qua-vay/3064119/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.