Tuyệt mệnh 
Edit: Miến Pb.M 
Convert: TTV 
Ta bị ném phịch vài cái ở trong không trung, bị quất dài một vùng, rơi vào vòng tay ôm ấp ấm áp, mùi huân hương quen thuộc truyền đến, ta kinh ngạc mở mắt ra, kêu lên:“Nam Cung Minh?” 
Nam Cung Minh mang theo bảy tám mươi người, mặc quần áo nịt màu xanh lam kín mít, mặt che miếng vải đen, cưỡi tuấn mã. Hắn dựng ngón trỏ chạm chạm vào môi ta, ý bảo không cần kêu lộ ra thân phận, sau đó giải thích nói:“Thác Bạt Tuyệt Mệnh tìm ta cầu viện.” 
Ta càng kinh ngạc:“Nam Cung thế gia cách nơi này tời hai ngày lộ trình, Thác Bạt Tuyệt Mệnh như thế nào có thể đi tới rồi quay lại trong một ngày được?” 
Nam Cung Minh cười nói:“Long Chiêu Đường động, ta đi theo hắn động, ở trên đường gặp nhau. Hắn ngăn cản ta lại rồi nói ngươi sắp chết, cầu ta tương trợ, ta liền cho hắn mượn con ngựa Ô Vân Chuy(1) tốt nhất, đồng hành suốt đêm, đánh ngựa tới để cứu người.” 
(1) Ô Vân Chuy: con ngựa lông trắng lẫn xanh tên Ô Vân- Mây Đen 
“Thạch Đầu! Thạch Đầu còn ở bên trong!” Ta nắm lấy vạt áo của hắn, cầu xin công đạo. 
Nam Cung Minh khóe mắt cong cong, tiếc hận nói:“Long Chiêu Đường quyền thế cao tận trời, nhân mã đông đảo, không thể đối phó từ chính diện. Ta chỉ dẫn theo mấy chục người, còn không dám bại lộ thân phận, nay có thể cứu nàng đi ra đã là vạn hạnh, Lạc Nhi muội muội đừng nóng vội, sự tình phía sau ta sẽ tận lực xử trí……” 
Hắn chỉ huy mọi người bắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-vo-hoan/1539132/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.