Một khi đã sợ tới cực điểm, sẽ không còn cảm giác sợ hãi nữa.
Nghĩ đến phía trước một đao, phía sau cũng một đao, cùng lắm thì một từ chết, ta cũng liều bất cứ giá nào .
Ngày hôm sau, khi mấy quản sự đem ta an bài đi vào trong xe của Hầu gia hầu hạ, chân của ta cư nhiên không hề phát run nữa, thân mình đứng thẳng tắp, rất có vài phần khí khái anh dũng của liệt sĩ lúc bước lên đoạn đầu đài.
Xe của Long cầm thú rất lớn, trong đầu thầm tính, ít nhất 30, 40 thước vuông, dùng rèm linh lung làm bình phong chia làm 1 phòng 1 gian, đặt đủ thứ đồ chơi đầy màu sắc, hai bên có cửa sổ, còn có hành lang ngắm cảnh. Kéo xe là mười sáu con ngựa trắng, cố định hầu hạ có 7,8 người, ngay cả đổ cái bô cũng là thiên tiên. (hic – –!)
Long cầm thú tựa hồ thích kì trân đồ cổ, rất nhiều đồ vật trong xe cũng không phải sản phẩm của trung thổ, lúc vừa mới tiến vào ta bị con chim báo giờ nhảy ra từ trong cái đồng hồ báo thức bằng vàng làm hoảng sợ, còn có mấy pho tượng đá nhỏ, bức tranh cùng thư tịch có mấy hàng chữ như nòng nọc, đều là phong cách thời kì phục hưng, cho nên ta hoài nghi bối cảnh thời đại của thế giới này hẳn là tương tự thời hậu Minh ở trái đất, nhưng mà ngẫm lại đa phần vẫn không hợp với lẽ thường…… Vẫn là bỏ qua phán đoán không chứng cứ này đi.
Trên chiếc thảm quý thêu hoa văn mang phong cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-vo-hoan/1539096/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.