Chương trước
Chương sau
Lạc Thủy Thanh Hoằng trong nháy mắt đã tới rồi, tốc độ nhanh đến nỗi nàng phải hoài nghi không biết anh ta có bà con với GM hay không.

Lạc Thủy Thanh Hoằng: người nhà của ta,Xướng Trễ là do ai giết? Lên tiếng mau cho ta?

Mọi người nhìn thấy Đại Thần hùng hổ đi ra, cũng không PK nữa, đều vây lại đây xem náo nhiệt.

Bang phái Huyết Tẩy Hồng Trần - Chiến Thần: Lạc Thủy, trước tiên ngươi đừng tức giận, chuyện này kỳ thật do người nhà ngươi,nàng ta thêm huyết trạng thái cho bang phái đối địch của chúng ta, chúng ta mới giết...

Không đợi Chiến Thần nói xong, "Hung thủ" vừa rồi giết nàng đã không biết sợ chết liền ra mặt lên tiếng.

Bang phái Huyết Tẩy Hồng Trần - Cạch Khí: là do lão tử giết, ngươi làm gì nào?

Lạc Thủy Thanh Hoằng liếc mắt nhìn hắn,sau đó lấy kiếm ra lướt đến ”cạch cạch cạch cạch”, đem hắn ta chém ngã, động tác nhìn như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, tiêu sái phiêu dật, nàng chỉ còn biết giương mắt đứng sững nhìn anh ta.

Bang phái Huyết Tẩy Hồng Trần - Chiến Thần: Lạc Thủy, ngươi hành xử như vậy không phải có điểm không đúng sao?

Người của bang phái Huyết Tẩy Hồng Trần tuy rằng thực mất hứng, nhưng cũng không dám tiến lên đánh nhau với Lạc Thủy Thanh Hoằng, bởi vì bọn họ kiêng kị đại thần, kiêng kị bang phái Thần Thoại, cũng không muốn lại chuốc thêm thù oán với một bang phái mạnh như vậy.

Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không thèm để ý đến Chiến Thần, dùng tụ hồn cố phách phù cứu sống lại nàng, cùng lúc dùng công cụ YY hỏi nàng: "Nha đầu, còn người nào khác giết ngươi nữa?"

Nàng sửng sốt nửa ngày, mới đứng lên, trả lời: "Không có."

Lạc Thủy Thanh Hoằng đưa nàng lên ngựa, không nhìn thèm nhìn bọn họ bang phái Huyết Tẩy, lạnh lùng ném ra một câu, đúng là giống hệt giọng điệu của Quan Công!

Lạc Thủy Thanh Hoằng: từ rày về sau tất cả các ngươi đều đừng hòng đụng đến nữ nhân của ta.

Mọi người bị Đaị Thần làm mê mang, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Đại Thần đã có Quan Công, bây giờ lại còn lòi ra nữ nhân của anh ta? Đúng là muốn giết người không dao mà?

Nàng tâm trạng cực kỳ ủy khuất mở miệng phản đối.

Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ta không phải là nữ nhân của ngươi!

Mọi người có mặt lúc bấy giờ đểu mở to mắt, há rông mồm, củng lúc kếu lên” nga…” . Nguyên lai tất cả bọn họ đều lo sợ cho nàng đúng là không muốn sống nữa mà!

Nàng chợt nghe tiếng cười nhẹ của Lạc Thủy Thanh Hoằng trong headphone vang đến, bỗng cảm thấy mặt nóng rần rần. GM, nàng mà cũng có ngày đỏ mặt sao?!

Bang phái Huyết Tẩy Hồng Trần - Chiến Thần: Lạc Thủy, chúng ta trước kia đã cùng nhau luyện cấp, quan hệ cũng không tệ lắm, ngươi hôm nay làm như vậy, rất không giữ mặt mũi cho ta đi?

Lạc Thủy Thanh Hoằng quay lại đầu ngựa, trên cao nhìn xuống nhìn chiến thần, ngân phát cúi thắt lưng, ống tay áo phần phật, giống như vương tọa thượng quân chủ, tự cao tự đại, khí thế lăng nhân.

Nói thật, nàng biết anh ta lâu như vậy, hôm nay mới chính thức cảm thấy anh ta rất giống đại thần trong truyền thuyết.

Lạc Thủy Thanh Hoằng: lúc ngươi giết nữ nhân của ta, ngươi có nghĩ tới mặt mũi của ta sao?

Bang phái Huyết Tẩy Hồng Trần - Chiến Thần: ...

Lạc Thủy Thanh Hoằng: Bang Phái Thần Thoại thế lực trung lập lâu như vậy, các huynh đệ đều đồng tâm hiệp lực, mỗi ngày cũng vẫn tìm các đối địch giết người làm tiêu khiển... Bất quá, Chiến Thần, nếu ngươi và ta hiểu chuyện, cần thiết thì đến Lưu Quang chơi đùa là được rồi, không tất yếu phải trở trở thành đối địch, tàn sát nhau như vậy sẽ thương tổn hòa khí, ngươi thấy có phải không?

Lạc Thủy Thanh Hoằng nói xong, nắm tay nàng, cũng không quay đầu lại truyền tống rời đi, lưu lại một hàng loạt ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

Nàng mơ hồ dự cảm, Quan Công tàn sát đại đao, đã cách nàng không xa ...

Tinh thần nàng thực sự hoảng hốt ,đi theo Lạc Thủy Thanh Hoằng chạy đến U Châu Thệ Thủy Chi Tân, hai người bọn họ sóng vai ngồi ở trên bờ cát xem mặt trời mọc rồi mặt trời lặn, ai nấy đều không nói câu gì. Ngồi trong chốc lát, anh ta vươn cánh tay, thực tự nhiên ôm lấy thắt lưng nàng.

hệ thống nêu lên - Lạc Thủy Thanh Hoằng ôn nhu ôm nàng.

Kỳ quái là, lúc này đây nàng lại đương nhiên không có né tránh anh ta, cũng không có mắng mỏ anh, mà là như bị ma xui quỷ khiến nàng lại tựa đầu vào bả vai của anh ta một cách dịu dàng.

hệ thống nêu lên – nàng ôn nhu ôm Lạc Thủy Thanh Hoằng.

Nàng lại nghe thấy tiếng cười nhẹ nhưng rất thoải mái của Lạc Thủy Thanh Hoằng, Haizzz, nàng thật tự khinh thường bản thân mà, cả mặt nhất thời ửng đỏ …

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: nha đầu, ngươi không chán ghét ta nữa sao?

bạn tốt – nàng nói với Lạc Thủy Thanh Hoằng: ách… ta bị người ta đánh nên choáng váng, chuyện hôm nay ngươi làm ơn quên đi nha!

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: nha đầu,tại sao ngươi cứ luôn cự tuyệt ta? Ta đến tột cùng là làm sai ở chỗ nào? Đến tột cùng là làm sao không đủ tốt để ngươi chấp nhận ta?

bạn tốt – nàng nói với Lạc Thủy Thanh Hoằng: ngươi chỗ nào cũng đều tốt lắm, cái sai ở chỗ ngươi chính là đại thần, mà ta thì không phải.

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: ... là Đại thần thì có lỗi gì?

bạn tốt – nàng nói với Lạc Thủy Thanh Hoằng: ngươi thì cao cao tại thượng đại thần, vô duyên vô cớ lại đối với một người không có tiếng tăm gì ân cần, làm cho ta không thể không hoài nghi động cơ của ngươi.

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: nha đầu, ta muốn nói lại cho ngươi rõ. Thứ nhất, trí nhớ của ta luôn luôn rất lắm, cho nên rất khó gặp qua liền quên mất; thứ hai, Đại Thần cũng không nhất định là ở cao cao tại thượng, mỗi một Đại Thần, đều từng là một người chơi mới; Thứ ba, ta đối với ngươi không phải là động cơ đơn thuần, mà là... Có mục đích riêng.

bạn tốt – nàng nói với Lạc Thủy Thanh Hoằng: là mục đích gì?

Lạc Thủy Thanh Hoằng chợt thở dài trong microphone, khiến tai của chấn đắc "Ông" một tiếng.

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: tiểu yêu tinh, ngươi còn nhớ rõ cách dùng Trượng Xao Quái Bổn Chíp Bông không?

Đầu của nàng trong nháy mắt cũng "Ông" một tiếng … toàn thân chấn động.

Là anh ta? Là anh ta sao? Cũng không thể nào trùng hợp như thế là anh ta chứ?!

GM, đây là cái đạo lý gì thế! Người mới cũng có thể trong một đêm biến thành đại thần? !

Lạc Thủy Thanh Hoằng lại thở dài, ngữ khí có chút bất đắc dĩ bổ sung.

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: một người chỉ ở chung với ngươi một tháng lại luôn nhớ đến ngươi suốt những bốn năm,người này rốt cuộc có mục đích gì, kỳ thật ta chính mình cũng thực sự muốn biết.

Đầu óc nàng trở nên trống rỗng, đã hoàn toàn mơ hồ đến không thể nghĩ được gì nữa.

Câu cuối cùng Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng bằng công cụ YY.

"Nha đầu, ngươi cho hai người chúng ta một cơ hội đi! Chúng ta cùng nhau nghiên cứu một chút, xem người này rốt cuộc là có mục đích gì, có được không?"

Anh ta nói xong, liền đứng lên, lấy ra một cây tơ hồng, đưa cho nàng.

hệ thống nêu lên - Lạc Thủy Thanh Hoằng mời ngươi trở thành người hữu duyên, nhận hay không nhận?

Nàng đứng đó im lặng thật lâu, thật sự rất lâu, Lạc Thủy Thanh Hoằng lại cứ cố chấp nắm cây tơ hồng đưa về phía nàng, đứng lặng trong ánh tịch dương sáng mờ, chờ đợi đáp án của nàng...

hệ thống nêu lên - chúc mừng nàng cùng Lạc Thủy Thanh Hoằng trở thành người hữu duyên.

GM, quân địch nhân khí thế quá dũng mãnh, lão nương lại bị bỏ mình luân hãm rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.