Thời gian vẫn còn sớm, Lạc Thủy Thanh Hoằng quyết định mang theo nàng đi bản sao Tranh Đào Khê trước, rồi quay lại cùng nhau hưởng thụ cảm giác đêm thất tịch.
Cũng phải nói, từ khi nàng bị Đại thần "Bao dưỡng" tới giờ, mỗi lần nàng thấy đi xoát trang bị ở bản sao sẽ phát rầu. Đến cái cấp bậc gì,nên hạ bản sao nào, làm nhiệm vụ gì, xoát trang bị gì, anh cũng sẽ an bài thỏa đáng cho nàng, căn bản không cần nàng động tay, động não gì cả... Ách, thật sự là tội lỗi a!
Bản sao Đào Khê rơi ra trang sức sáo trang vòng cổ và nhẫn cấp bảy mươi màu tím, quái ở đó rất biến thái, Lạc Thủy Thanh Hoằng liền gọi tới Tư Mật Đạt, Tiểu Nấm còn có thêm cu li Quan Công.
Nàng cảm giác mình ở đây giống như là người vô can nhất, không giúp đỡ được gì cả chính là dạng phế vật cản trở mọi người, nàng đem ý nghĩ này nói với bốn người bọn họ.Ba người kia nghe xong chỉ cười,cònLạc Thủy Thanh Hoằng bước lại ôm nàng trìu mến nói: "Nha đầu, ngươi không phải là phế vật, ngươi là nãi bình chuyên dụng của ta."
GM, làm ơn lấy cho nàng cái chăn, nàng cảm thấy hơi lạnh...
đoàn đội - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: nếu ta là nãi bình chứa thuốc độc? Ngươi cũng dám uống sao?
đoàn đội lãnh tụ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: không chỉ có dám uống, hơn nữa ta còn vui vẻ chịu đựng, bởi vì... Ta tình nguyện trúng độc của ngươi.
GM,làm ơn lấy lò than cho nàng, nàng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cung-khuynh-thanh/2347548/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.