Vân vĩ lang dẫn đầu trong việc đào đất móc hột đào,tất nhiên là hạ nhân trong Vân phủ cũng không dám chậm trễ, đều nhào vào làmtheo gia. Dưới trời nắng nóng, hậu viện Vân phủ bị đảo lộn tùng phèo như cáinồi bánh chẻo, hơn mười người chen chúc nhau, ai nấy xắn ống quần, khom lưnglục lội tìm kiếm.
Trời không phụ lòng người, trước khi mặt trời xuốngnúi, cuối cùng một người nào đó đã đào ra một cái hột đen sì sì trong góctường. Vân vĩ lang cũng không ngại bẩn, tiếp lấy hột đào còn dính lấm lem bùnđất, tìm một chỗ phong thủy tốt cạnh cái ao nhỏ rồi chôn xuống, lấp đất lên.Sau đó lại kiếm vài hòn đá cuội, sắp một vòng quanh chỗ lấp hạt đào.
Lúc này, Măng Tây Cải Trắng cũng chạy chậm chậm đếnhậu viện giúp vui, nhìn thấy một nắm đất mới lấp bên cạnh ao nước, hưng phấnsủa lên mấy tiếng, âm thanh vang vọng khắp nơi. Vân vĩ lang xem một hồi, độtnhiên híp mắt cười, nói với hai con chó ngao nhỏ: "Chỗ này có bọn ngươicanh rồi."
Măng Tây Cải Trắng nghe vậy sửng sốt, dường như hiểu ýchủ nhân, lại ngẩng cao đầu sủa thêm vài tiếng, đắc ý chạy vòng vòng quanh chỗlấp hạt đào.
Vân Trầm Nhã xoay người lại, nhìn lướt qua hạ nhân ởhậu viện, giọng không nhanh không chậm: "Chỗ đất này, thường ngày cácngươi cũng đừng động đến nó. Không tưới nước, không bón phân."
Mọi người nghe vậy đều sửng sốt, trên mặt đều hiện lênvẻ nghi hoặc. Giây lát sau, lão quản gia bước từng bước lại, hỏi: "Đạicông tử, nếu không tưới nước bón phân, chỉ sợ..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781095/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.