Đầu đường có một tiệm chạp phô nhỏ, giờ Ngọ hai khắc,người bán hàng rong lắc lục lạc đồng đinh đinh đang đang inh ỏi.
Thư Đường ngồi xổm bên đường xem Vân Trầm Nhã chơi đùavới thỏ, nghe được tiếng đinh đang, bèn vỗ ót một cái. Nàng đứng thẳng dậy,chỉnh lại vạt áo, nói với Vân vĩ lang: "Vân công tử, ta còn có việc, mạnphép đi trước!"
Vân Trầm Nhã xoay mặt lại cười với nàng, nhấc chiếcchuồng gỗ lên, lại kéo xe lừa theo, nghĩ nghĩ, nói: "Không ngờ ngươi thíchhai con thỏ này như vậy, đi đâu cũng mang chúng theo."
Thư Đường gật gật đầu, nói: "Chúng thích ăn cỏbên bờ sông. Ta đi xem mắt xong, sẽ dẫn chúng đi dạo bờ sông kiếm cỏ ăn."
Vân vĩ lang kéo xe lừa đi chưa được hai bước, gót chânđứng khựng lại. Sửng sốt một hồi, hắn xoay người lại, hỏi: "Ngươi... muốnlàm gì?"
Thư Đường ngượng ngùng cười rộ lên: "Ta, ta hômnay đến xem mắt." Nói xong, nàng chỉ chỉ vào một tòa lầu cao ba tầng ở đầuđường. Tấm biển trên lầu đề "Khách điếm Lâm Giang", chính là kháchđiếm lớn nhất, đắt khách nhất Kinh Hoa thành.
Đặt lồng thỏ lên xe. Vân vĩ lang ngồi xuống cạnh conla trên xe, vừa hừ hừ theo âm điệu một bài hát dân gian, vừa lùa con la vàotrong ngõ hẻm. Xuyên qua ngõ hẻm, cách đó không xa là Vân phủ. Gã sai vặt canhcửa thấy Vân đại thiếu gia một tay vung roi ngựa, một tay nắm xe lừa, miệng hừhừ ca, không khỏi cả kinh đến trật khớp cằm.
Đến trước cửa, sói cười hề hề chỉ huy gã sai vặt mởrộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781031/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.