Thấy hai con chó ngao nhào đến, Vân vĩ lang bước vàibước tránh sang một bên. Măng Tây Cải Trắng vồ hụt, đang tính chuẩn bị vồ lại,không ngờ bị bề trên đảo mắt một cái cảnh cáo bọn chúng.
Vân Trầm Nhã nhìn vào hai mắt của bọn chúng, cong môicười. Măng Tây Cải Trắng tức khắc lui lại sau mấy bước, đưa mắt nhìn hắn mộtcách đề phòng.
Khi Thư Đường từ khách điếm đi ra đã chứng kiến đượcmột quang cảnh vô cùng hòa nhã - Vân vĩ lang một tay nâng vò rượu đứng ngoàikhách điếm, Măng Tây Cải Trắng ngoan ngoãn hiền lành như thỏ cuộn tròn phủ phụctrên mặt đất cách đó không xa.
Thư Đường thấy Vân Trầm Nhã không khỏi kinh ngạc. Nàngbước vài bước về phía trước, vẻ mặt như không dám tin: "Vân, Vân công tử,sao lại đến đây?"
Hôm nay nàng mặc một bộ xiêm y bằng vải thô, dáng điệuy hệt như tiểu nha đầu ngốc của ngày xưa.
Vân Trầm Nhã sửng sốt, giơ tay sờ sờ mũi: "Nhànrỗi vô sự, nên đem sổ sách đã tính toán xong đến đây, ngươi cũng đối chiếu lạimột lần cho chắc." Hắn lại nói tiếp: "Lần trước ngươi tặng ba vò rượutrái cây, mấy cái vò nhỏ này không dễ kiếm, hạ nhân đã sang rượu trong vò quabình khác, ta thuận đường mang vò trả lại cho ngươi."
Thư Đường nghe vậy, vội vàng nhận lấy mấy vò rượurỗng. Tìm chỗ cất vò xong, Thư Đường mời Vân Trầm Nhã vào khách điếm.
Xuyên qua hành lang nhỏ, hậu viện của khách điếm Thưgia vẫn như trước kia khi hắn còn thường lui tới, điểm khác biệt duy nhất đó lànay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781023/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.