Mưa rơi suốt đêm, Thư Đường vội vàng đánh xe lừa đếnxưởng ủ rượu gần Vương phủ lúc trời còn tờ mờ sáng. Vì sáng sớm vẫn còn mưa, ainấy đều ham ngủ nướng nên trên đường không có mấy người qua lại. Thư Đường gõcửa nhưng không có ai đáp, nàng bèn cột xe lừa dưới mái hiên, lấy chiếc túi vảibố nhỏ trong xe ra.
Xưởng này là nơi chuyên ủ rượu Trầm Đường. Lúc nào ThưĐường không bận đi giao rượu thì thường đến đây phụ giúp bọn người Tứ thúc,tiểu Côn ủ rượu. Sau này Thư Tam Dịch bị thấp khớp nên đi đứng khó khăn, ThưĐường phải lo việc kinh doanh của khách điếm nên ít có thời gian giúp ủ rượu,chỉ mỗi tháng đúng thời hạn đem bạc đến trả công cho bọn Tứ thúc mà thôi.
Vì xưởng ủ rượu này là do Nguyễn Phượng tìm giúp, chonên xưởng được thành lập rất gần phủ đệ của tiểu Vương gia. Cửa chính của xưởngđối diện với cửa sau của phủ tiểu Vương gia, Thư Đường bèn giương dù bước qua.
Cửa sau phủ tiểu Vương gia cũng có hai con sư tử bằngđá trước cổng, hai gã thủ vệ đang buồn ngủ gật lên gật xuống. Thư Đường dừngcách đó không xa, trong lòng có chút do dự. Đúng lúc đó, chợt thấy cửa sau bịđẩy ra, một thân ảnh thon dài trong bộ y phục màu đen bước ra.
Nguyễn Phượng búi tóc lên cao, đi giày da trăn vàng,trong tay cầm một chiếc dù bằng giấy dầu màu trắng. Hai gã thủ vệ thấy tiểuVương gia, vội vã lăn lông lốc bò dậy, cúi người liên tục thỉnh an. NguyễnPhượng chỉ nhíu mày lại phất tay, giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2780983/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.