Tần Lộ lười nhác, ngồi dựa vào ghế sofa, ưỡn ngực ra, ngả đầu qua một bên, cái mông nho nhỏ mượt mà cong lên về phía sau, khiến những đường cong kiêu ngạo trên người cô càng lộ vẻ gợi cảm. Đôi chân trắng nõn mịn màng nhẹ nhàng đưa lên. Dưới ánh đèn, thân thể cô tựa như một vật điêu khắc bằng gốm sứ bóng loáng, không tỳ vết, làm người ta dễ lâm vào trạng thái mơ màng.
"Anh cũng giống hệt như Jack vậy, vẽ cho tôi bức rồi cất vào két sắt an toàn nha." Tần Lộ nở nụ cười quyến rũ với Triển Lê.
Triển Lê yên lặng gọt bút chì, không hề hé ra nửa lời, nào ngờ lại nghe cô nói tiếp, "Jack vẽ Rose vô cùng xinh đẹp, ngay cả họa sĩ lớn cũng không thể đánh bại anh ấy."
Quả là khiêu khích tới mức cùng cực rồi. Triển Lê nhìn cô một cái, ngòi bút nhẹ nhàng lướt trên mặt giấy, tạo ra tiếng vang.
Không hổ là người làm nghệ thuật, cho dù cả người cô trần trụi ở trước mặt anh, anh vẫn có thể thờ ơ như không.
Tần Lộ tự nhận, tư thế của mình đã đủ mất hồn, nào ngờ đối phương lại coi cô như một món đồ, vẽ lại thật nghiêm túc, cô thấy mình thất bại làm sao.
Không nhúc nhích thân người một hồi lâu, cơ thể cô bắt đầu cương cứng. Tần Lộ nhịn không được mà hỏi, "Anh còn muốn bao lâu nữa hả?"
"Sao thế? Tần đại tiểu thư chịu không nổi rồi à?"
"Nằm thật là nhàm chán." Tần Lộ mệt rã rời, chớp mắt, "Hay là chúng ta tán gẫu một chút?"
"Tán gẫu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quyt-day-co-mong-tay-nhon-thien-pham-qua-tan/182384/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.