Lâm Như không nghĩ Đào Nhiên lại có thể mang mấy túi to đựng đủ các loại hoa quả đến thăm cô.
Vừa vào đến cửa Đào Nhiên đã nói: “Chị Lâm, nghe nói chị không được khỏe, có phải bị cảm rồi không? Em đến thăm chị đây”.
Lâm Như vừa nhìn đã biết Đào Nhiên biến giả thành thật, nên có chút ngạingùng, liền nói: “Không có gì, chỉ bị ốm xoàng thôi, uống thuốc là khỏingay thôi”. Lâm Như nghĩ, nếu tính theo đúng thời gian thì bây giờ vẫnlà trong giờ học yoga, sao cô ta lại đến sớm như vậy chứ? Cô lại hỏi Đào Nhiên: “Nhiên à, sao hôm nay cô nghỉ tập sớm vậy?”
Đào Nhiên nói: “Nghe nói chị Lâm không được khỏe, em muốn đến thăm chị nên hôm nay em nghỉ tập”.
Lâm Như bất giác thầm kêu khổ vì Đào Nhiên quan tâm mình thế này, sau nàykhông biết là cô có đến chỗ đó học nữa không. Nếu như không đi nữa thìcũng chẳng tìm được lý do nào, nếu mà đi thì bản thân cô lại không thểchịu được. Trần Tư Tư đã có thai rồi, sao mà vẫn lên lớp dạy yoga được?Không biết là chưa đến kỳ ốm nghén hay không biết tự bảo vệ sức khỏe của mình? Khi nghĩ đến những chuyện không vui, Lâm Như thấy trong lòng rốinhư tơ vò. Có những lúc, sự nhiệt tình quá mức của đối phương cũng làmngười ta không thể chịu nổi, muốn từ chối cũng không tìm được lý do nàomà từ chối, chỉ còn cách đành cười nói: “Cô thật là, phải đi tập đi chứ, tôi có sao đâu”.
Khi hai người đang nói chuyện thì Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan/3090602/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.