Hứa Thiếu Phong như hít phải một luồng hơi lạnh.
Đàn bà mà, một khi đã ác thì người này càng ác hơn người trước, bèn nói:“Tư Tư, em hôm nay làm sao thế? Có phải là đã gặp bà ấy rồi không?”
Trần Tư Tư gân cổ lên nói: “Lẽ nào bà ấy không nói với anh?”
Những người này, chẳng ai kém ai cả. Hứa Thiếu Phong bèn cố ý căng thẳng nói: “Cái gì? Em thực sự đã gặp bà ấy? Sau khi hết giờ anh đi đón mấy vịkhách từ trên tỉnh xuống, vừa mới kết thúc xong là tới đây luôn, anhchẳng kịp về nhà, đâu có biết được nguyên nhân sự việc? Tư Tư, mau nóivới anh, rốt cuộc là chuyện gì?”
Trần Tư Tư nói: “Buổi chiều bà ấy đến tìm em”.
Ông “a” một tiếng nói: “Cô ấy tìm em? Tìm em làm gì?”
Trần Tư Tư nói: “Đến hỏi tội em, hỏi em với anh có quan hệ từ khi nào, nóiem lòng dạ bẩn thỉu, em nói bà ấy giống như một oan phụ, bà ta liền hắtcho em một ly nước, lại còn hắt thẳng vào mặt em. Em lớn như thế nàyrồi, chưa từng bị nhục nhã như thế lần nào, em thật sự không ngờ được,bà ta lại có thể đối xử như thế với em…”. Nói đến đây, trong chốc látkhông thể khống chế được cảm xúc của bản thân, lại khóc to lên.
Hứa Thiếu Phong vội vàng ôm lấy cô, dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô nói: “Để anh xem, đã bỏng chưa?”
Trần Tư Tư nói: “Là nước ấm, bỏng thì chưa đến mức, nhưng rõ ràng là làm ô nhục đến nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan/3090593/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.