Anh buông điện thoại xuống, trong lòng trào dâng một cảm xúc mãnh liệt, tất cả những cung bậc cảm xúc cùng lúc ùa về.
Cô ấy lên tỉnh khi nào? Vì sao trước khi đi cô ấy lại không nói với mìnhmột tiếng? Cô ấy sợ mình cản cô ấy lại, hay vẫn muốn như lần trước dànhcho mình một sự bất ngờ? Nhưng cô ấy lên tỉnh tìm ai chứ? Liệu có phảiđi tìm anh trai của Mã Được Được - Mã Trung Tân? Anh đột nhiên nhớ tớilần trước Vương Chính Tài từng nói, Mã Trung Tân làm việc chấp chính,liêm minh, không tham ô, chỉ có điều có chút háo sắc. Cô ấy đi cầu xinhắn ta, lẽ nào… Bất giác anh không giữ được bình tĩnh, vội vàng nhấcđiện thoại và lần này đã có thể liên lạc được với cô.
Hứa Thiếu Phong nói một cách nóng vội: “Tư Tư, em vẫn ở trên tỉnh sao?”
Trần Tư Tư cười nói: “Vâng, tin nhắn em gửi anh đã nhận được chưa?”
Hứa Thiếu Phong nói: “Anh nhận được rồi, em lên tỉnh lúc nào vậy, sao không nói trước với anh một câu?”
Trần Tư Tư nói: “Em đi hôm qua, Thiếu Phong, em định dành cho anh một sự bất ngờ, nhưng nào ngờ tin nhận được lại khiến người ta phải thất vọng,thật là thất vọng tới mức không thể chịu nổi”.
Hứa Thiếu Phongnghe vậy, vô cùng cảm động, cho dù kết quả có như thế nào, thì điều TưTư làm cũng khiến ông cảm kích muôn phần, ông không kìm được xúc độngnói: “Tư Tư, em đừng thất vọng, em đã làm hết sức rồi, em về đi, đừng ởtrên đó nữa”.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan/3090569/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.