Giờ đây, khi quyền lực của Hứa Thiếu Phong gặp phải nguy kịch, lung laynghiêng ngả, cô không thể không lo lắng, không thể không vội vã.
Lâm Như nói: “Thiếu Phong, liệu bây giờ có còn cách nào xoay chuyển lại cục diện tình hình này không?”
Hứa Thiếu Phong đáp: “Có thì có, nhưng rất khó. Nếu có người quen với Chủnhiệm Mã của Tổ Điều tra Sự cố, nói với ông ta một tiếng, để ông ấy làmqua loa thì mọi việc có thể được giải quyết. Đấy là thượng sách, nếucách đó mà không được thì trên thành phố có vị lãnh đạo chủ chốt nào cóthể nói chuyện với Tổ Điều tra Sự cố cũng được. Việc như thế này, thayđổi quá lớn, nói là có trách nhiệm, cấp trên có thể truy cứu tới Cục Văn hóa Truyền thông Nghe nhìn, thậm chí là Phó Thị trưởng và Thị trưởng,nhưng nếu chỉ nói là trách nhiệm trực tiếp thì dù có truy cứu đến Trungtâm Nghệ thuật Quần chúng thì cũng có thể chặn lại”.
Cô động lòng nói: “Hay là chúng ta tìm gặp Bí thư Uông Chính Lương, tôi thấy Bí thưUông Chính Lương đối đãi với mọi người rất hài hòa, cũng dễ nói chuyện,bảo ông ấy giúp sức bên trong cho một chút, ông thấy thế nào?”
Hứa Thiếu Phong nghĩ một lúc nói: “Nếu Bí thư Uông Chính Lương ra mặt nóiđỡ, nhất định có thể xử lý xong việc này, hơn nữa làm vị lãnh đạo thànhphố ông ấy cũng không muốn để việc này trở nên to chuyện. Vấn đề là, bàtìm ông ấy chưa chắc đã thích hợp”.
Cô thấy có chút không đồng tình liền hỏi: “Tại sao?”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan/3090511/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.