Ba Từ choáng váng, mấy đứa trẻ trong nhà lập tức luống cuống lên. Mặc dù ba Từ trước đây không phải người tốt. Nhưng sau khi tách khỏi Trương Hồng Hoa thì đầu óc vẫn tương đối tỉnh táo. Ngày càng khắc khe với bản thân, đối với mấy đứa nhỏ bên cạnh Sở Từ cũng rất tốt, tình cảm của bọn trẻ là trực quan nhất. Bởi vậy lúc này mới có thể không khỏi lo lắng.
“Cô ơi! Ông Từ làm sao vậy?” Mắt Hoắc Hạnh Quả lập tức đỏ lên.
Sở Từ cũng giật mình, vội vàng tiến lên kiểm tra, phát hiện hàm răng của ông đóng chặt, miệng không mở ra được, hai tay vững vàng, tràn đầy lửa giận, nhanh chóng ấn vào huyệt đạo của ông mấy lần: “Cẩn thận một chút, nhanh đỡ người lên giường đi.”
Từ Vân Viễn nhíu mày: “Chị dâu, ba... không phải giả vờ sao?”
Sở Từ hơi ngạc nhiên liếc nhìn y. Bản thân nàng coi ba ruột như kẻ thù, vì vậy tự nhiên cũng không yêu cầu Từ Vân Viễn bỏ đi khoảng cách giữa ba Từ. Nhưng mà nàng khác với Từ Vân Viễn.
Ba của nàng trước đây chưa từng xuất hiện. Từ Phú Niên ngay từ đầu đã từ bỏ nàng và Sở Đường. Nhưng dù cho ba Từ có một trăm một ngàn điểm sai, cũng có thể tìm ra mấy điểm tốt.
“Vân Viễn.” Sở Đường vừa mới từ trường học trở về, vừa vào nhà đã thấy được cảnh như vậy. Trong mắt hiện lên một tia phức tạp: “Mặc kệ như thế nào phải cứu người trước, có thù oán gì cũng chờ chú Từ tỉnh lại. Cậu nói có đúng không?”
Từ Vân Viễn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722490/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.