Editor: demcodon
Khi Sở Từ vừa đến thế giới này, trong không gian chỉ có diện tích khoảng mười mét vuông. Sau này mở rộng ra một chút cũng chỉ khoảng một trăm mét, bình thường đều trồng một số thảo dược mà nàng chưa từng thấy qua tìm được ở trên núi. Diện tích quá nhỏ không thể trồng thứ, nhưng số lượng ít cũng không có nhiều tác dụng. Cho nên không gian này đối với nàng giống như một bọc đồ nhỏ mang theo bên mình để đựng đồ mà thôi.
Trước đây không gian được nàng chia làm ba phần. Một phần là kho chứa đồ, một phần là nơi trồng trọt nhỏ. Phần còn lại dùng để nghỉ ngơi, để rất nhiều vật dụng hằng ngày để thuận tiện cho việc bào chế thuốc.
Mà bây giờ toàn bộ không gian đã được mở rộng gấp mười lần, khoảng một ngàn mét vuông. Mặc dù cũng không phải quá lớn, nhưng cuối cùng cũng được cải thiện một chút, cũng có thể dùng để trồng một số thứ cần thiết.
Nhắc đến làm ruộng, Sở Từ lại nhớ đến mảnh đất của mình ở thôn Thiên Trì. Bản lam căn trước đó nàng nhờ người trong thôn giúp thu hoạch và bán đi, đối với nàng thu nhập không nhiều lắm. Nhưng đối với thôn dân cũng không ít. Cho nên hiện tại mỗi hộ gia đình đang nghĩ đến việc sử dụng mảnh ruộng riêng để trồng dược liệu. Sở Từ nghĩ dù sao nàng cũng muốn mở nhà máy dược phẩm, thu mua dược liệu khắp nơi không bằng hợp tác với các thôn dân, ngược lại cũng bớt việc. Cho nên nàng đi còn hỏi tiểu hòa thượng về một số kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722229/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.