Editor: demcodon
Khi Thẩm Dạng thốt ra những lời này, Phúc Nhạc Nhạc lập tức há to miệng, đã không biết nên phản bác lại như thế nào nữa.
Không ăn được thịt dê còn chọc cho cả người tanh hôi.
"Thôi Hương Như, sao cô còn không nhanh giải thích giúp tôi một câu?" Phúc Nhạc Nhạc nhất sốt ruột hét về phía Thôi Hương Như một câu.
Trong mắt Thôi Hương Như hiện lên một tia do dự. Nhưng ngay sau đó ánh mắt tối sầm lại, liếc nhìn Phúc Nhạc Nhạc một cái nói với mấy nhân viên bảo vệ: "Mấy người cứ làm theo lời anh Thẩm nói đi."
Trước đây Phúc Nhạc Nhạc gây chuyện với Sở Từ, khi đó có thể nói là Sở Từ cản tai họa giúp cô. Nhưng bây giờ cô cũng không thể thân thiện nói lời tốt giúp Phúc Nhạc Nhạc. Nếu như cô thật sự làm như vậy chỉ sợ bản thân cũng không còn mặt mũi đi gặp Sở Từ.
"Thôi Hương Như! Cô là hồ ly tinh, cô biết rõ tôi không phải là gián điện ăn trộm gì đó. Tại sao còn vu oan cho tôi?" Phúc Nhạc Nhạc trừng mắt tức giận.
Thôi Hương Như cũng biết rõ. Nhưng chỉ là đưa đến đồn công an tra hỏi một chút mà thôi. Sau đó ba mẹ Phúc sẽ đóng tiền bảo lãnh cô ta ra là được, thật ra không mang đến nhiều ảnh hưởng cho Phúc Nhạc Nhạc.
"Nếu bây giờ anh Thẩm bắt tôi đến đồn công an để tra hỏi, tôi cũng sẽ phối hợp. Cô Phúc, A Từ đã từng nói với tôi người bình thường căn bản không thể vào nhà máy này. Chúng ta là thừa dịp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722224/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.