Editor: demcodon
Sở Từ lo lắng nhất ngược lại cũng không phải Sở Đường và nhà máy dược phẩm, mà là bây giờ hành động bị hạn chế. Nếu nàng đến quân đội, chẳng khác nào sẽ có ít cơ hội dùng kỹ năng trong không gian kiếm tiền. Đến lúc đó cũng không đủ công đức, nàng căn bản không sống được bao lâu.
Nàng nhất định sẽ đến quân đội tham quan một lần, nhưng không phải bây giờ.
Chờ tương lai nàng chăm sóc sức khỏe có thể cải thiện thể chất của nàng khôi phục lại bình thường, nàng cũng có thể có đủ tự tin. Dù sao khi cách mấy ngàn năm và hai không gian khác nhau. Nếu năng lực bản thân của nàng kém quá làm sao có thể diện lại đi tiếp xúc với một nơi khí thế tráng lệ như vậy.
Mặc dù trong lòng hơi tiếc nuối, nhưng nhiều hơn vẫn là hơi chua xót. Từ Vân Liệt sắp phải đi rồi, trong lòng nàng không có khả năng không có một chút luyến tiếc.
Đời trước mình rất ít khi về nhà, mỗi lần chia tay với em trai trong lòng đều cảm thấy bất lực. Khi đó quân ân hoàng gia khó dò, em trai của nàng ở lại làm con tin trong hoàng gia, là không thể tùy tiện rời kinh. Cho nên mỗi một lần hai chị em xa nhau, đối với nàng đều đau đớn như cắt xương xẻ thịt.
Nàng vốn dĩ nghĩ rằng tất cả sự xa nhau đều giống nhau. Nhưng bây giờ lại cảm thấy khác.
Xa Từ Vân Liệt mang theo mấy phần chua xót. Mặc dù người này vẫn chưa rời đi, nhưng trong chớp mắt lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722205/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.