Sở Từ vừa nghe ba Từ nói những lời này trong lòng hơi không vui.
Thế mà ở ngay trước mặt nàng nói nàng không giống phụ nữ. Nàng có chỗ nào không giống chứ? Ngực to, eo thon, mông tròn, ngoại hình cũng không phải cao to thô kệch. Ông già này cũng không phải người mù, nhìn không thấy sao?
Từ Vân Liệt vừa muốn nói chuyện lại bị Sở Từ ngăn cản. Nàng cũng không tức giận, đứng thẳng lưng, nhìn chằm chằm ba Từ nói: "Tôi nể tình chú là ba ruột của anh Từ, tôi phải tâm sự với chú xem tôi rốt cuộc có phải phụ nữ hay không!"
"Chú Từ, chú nói thật cho tôi biết, tôi thua kém phụ nữ ở chỗ nào?" Sở Từ lại nói tiếp.
Mặt của ba Từ đỏ bừng: "Phụ nữ... nên xem chồng là bầu trời, giặt quần áo, nấu cơm, sinh con..."
Sở Từ không nhịn được cười lên một tiếng, bên ngoài không phải suốt ngày nói nam nữ bình đẳng sao? Ngay cả những bức tường trên đường cái cũng có những dòng chữ lớn màu trắng viết 'Phụ nữ có thể đội nửa bầu trời', hóa ra chỉ là lời nhảm nhí à? Giặt quần áo, nấu cơm, sinh con? Đây là tìm vợ hay là tìm người hầu chứ?
"Chú Từ, bây giờ tôi biết tại sao hồi đó chú chỉ có thể cưới người phụ nữ như thím Hồng Hoa rồi. Bởi vì dù cho người phụ nữ có tốt đến mấy đi chăng nữa thì chú cũng xứng." Sở Từ rất trực tiếp nói: "Tôi không phải không biết giặt quần áo, nấu cơm. Tôi thậm chí có thể kinh doanh một quán ăn tốt, chút việc nhỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722201/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.