Sở Từ không những không tức giận mà còn hơi vui vẻ. Nàng gần như đã hiểu được tính cách của tiểu hòa thượng Ngộ Trần. Nếu nàng đánh trả hợp tình hợp lý, bình thường cậu sẽ không quá dong dài, chỉ cần dưới tình huống không uy hiếp tính mạng của đối phương mà bảo vệ lợi ích của mình thì công đức dường như cũng không bị trừ.
Trước đây mâu thuẫn giữa Hàn thị và Thôi Hương Như, nhưng không liên quan nhiều đến nàng. Nàng tùy tiện ra tay, tiểu hòa thượng nhất định không vui. Nhưng bây giờ thì khác, tất cả những gì làm ra từ sách Phúc Duyên đều bị lợi dụng một cách gian dối. Nếu nàng làm cho Hàn thị 'nho nhỏ' hơi không thoải mái cũng là theo lý thường phải làm.
Tất nhiên, hiện tại nàng sẽ giữ lại mạng cho Hàn thị, nhưng cái mạng này có thể ở lại bao lâu vậy cũng khó nói. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, các mạng này nàng nhất định lấy rồi.
"Em họ, em cười cái gì vậy?" Tần Trường Bình thấy Sở Từ đột nhiên cười chế nhạo làm một người đàn ông cũng cảm thấy lạnh cả sống lưng, không nhịn được hỏi.
Sở Từ nhướng mắt nhìn y nói: "Không có gì, chỉ là nghĩ đến mấy chuyện vui vẻ thôi."
"Vui vẻ? Đối phương bán thuốc này rẻ hơn em, chắc là có thể cướp đi nhiều khách của em phải không?" Tần Trường Bình lại nói, trong lòng nhìn không hiểu đứa em họ Sở Từ này.
Trước đây y nghe em gái của mình nói tính cách của Sở Từ mạnh hơn không giống trẻ con, y vẫn không tin. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722178/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.