Sở Từ nhẹ nhàng gật đầu xem như đồng ý lời nói của Tôn Bách Linh. Dù sao tất cả những gì nàng muốn chính là làm cho Hoàng Kiến Dân cả đời không thể ngóc đầu lên được, làm cho dì Hoàng cả đời không có được thứ mình muốn, như thế cũng đủ rồi.
Nhưng nếu hôm nay Tôn Bách Linh không chủ động giúp đỡ, vô luận như thế nào nàng cũng sẽ làm cho nhà họ Hoàng tan nhà nát cửa.
Khi ba Từ vội vàng chạy đến thì Tôn Bách Linh và Sở Từ đã nói chuyện xong. Ngay khi Sở Từ mở miệng đã yêu cầu ba Từ đến một khách sạn nhỏ đặt phòng cho Tôn Bách Linh ở lại một đêm. Ngoại chuyện này ra, nàng cũng không thèm nói nửa câu với ba Từ.
Tôn Bách Linh đang rất bận tâm, bây giờ trong đầu đều nghĩ đến chuyện nhận con nuôi. Nhưng cũng may trước đó cô ta đã nghe người bên nhà mẹ nói qua, trong nhà có vợ của anh họ hàng xa khó sinh mà chết để lại ba đứa con, đều là con trai, nhỏ nhất mới thấy tháng. Mà anh họ kia lại chuẩn bị cưới vợ mới, nhưng cô dâu cảm thấy trong nhà nhiều con sợ nghèo không chịu gả. Gia đình anh họ đã nghĩ muốn tặng con cho người khác nuôi...
Bình thường người cho con sẽ viết giấy cam kết. Sau này nhất định sẽ không đến nhận con. Mặc dù đứa trẻ nuôi không tốt mà chết non thì đối phương cũng không có tư cách đến nhà gây chuyện.
Tôn Bách Linh thở dài, trong lòng giống như bị một tảng đá to đè, cũng không đồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722159/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.