Editor: demcodon
"Chú Từ, chú làm sao vậy? Sở Từ đang ở đâu chú đi gọi em ấy đi?" Tôn Bách Linh thấy Từ Bình im lặng hơi sốt ruột.
Trên đường cô ta đi đã mất thiều thời gian, tính ra có lẽ bây giờ chuyện của Thôi Hương Như đã kết thúc. Nếu như người vẫn còn sống thì tốt, lỡ như đã chết thì Sở Từ ngay cả cơ hội gặp mặt lần cuối cũng không có, trong lòng có thể không hận sao? Mặc dù hai người không phải chị em ruột, nhưng tình cảm như thế nào cả thôn đều biết.
Lúc này hai nhân viên khác đã lên lầu. Dù sao bọn họ cũng không quen biết người trong thôn của bà chủ, vẫn là giao cho Từ Bình xử lý tương đối tốt.
Ba Từ hơi do dự: "Chuyện này... không thể nói sự thật cho Sở Từ biết."
"Tại sao?" Tôn Bách Linh sửng sốt.
"Dù sao cũng không thể, con bé kia tính tình nóng nảy. Nếu biết con bé nhà họ Thôi là bị ép đến mức đi tìm cái chết, sau đó còn không quậy đến xé trời sao? Dù sao mọi chuyện đã như vậy, làm gì còn chọc thên những rắc rối đó chứ? Chú thấy không bằng nói con bé họ Thôi đó biết thằng họ Võ kia đính hôn nên nhất thời luẩn quẩn trong lòng..." Ba Từ lại nói.
Chuyện trong quán ăn này ông cũng biết một chút. Trưa hôm nay có người chỉ vào mặt Sở Từ mắng. Mấy người phục vụ cũng tương đối quan tâm tình huống, sau khi nghe lén mấy câu mới biết được người bị mắng không phải Sở Từ, mà là Thôi Hương Như.
Hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722155/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.