Editor: demcodon
Nàng không chán ghét Từ Vân Liệt, hơn nữa cũng không phải lập tức kêu nàng kết hôn và vào động phòng với Từ Vân Liệt. Cho nên ba điều kiện kia... đồng ý cũng được.
Đặc biệt là dáng vẻ chết cũng sĩ diện và chịu đựng vui vẻ của Từ Vân Liệt lúc này ngược lại cũng không phải người đàn ông tục tằng như vậy, ngồi bất động ở chỗ kia có phần hơi luống cuống chân tay cũng rất đẹp trai, dáng người, diện mạo, ra vẻ tức giận lại không nhịn được lộ ra tươi cười, như là cành tùng phủ lên một lớp tuyết trắng mềm mại, trong cao thẳng có nét dịu dàng làm cho người ta có vài phần an tâm.
Ít nhất... là hơn Từ Nhị rất nhiều.
Nhưng có lẽ là vừa rồi lúc không có ai thì hành động hơi quá đáng với Sở Từ. Khi về trong quán ăn thì Từ Vân Liệt thật thà hết chỗ nói.
Có đầu bếp hắn mời đến giúp đỡ, Sở Từ cũng không đi ra sau bếp, vừa định duỗi tay bưng cái đĩa thì tay của Từ Vân Liệt đã đến trước, muốn cầm thực đơn cho khách xem thì Từ Vân Liệt lại cướp trước một bước, thật sự không có cách nào khác chỉ đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống. Nhưng vừa có động tác thì Từ Vân Liệt sẽ đưa ghế đến dưới mông nàng...
Mặc dù cảm giác được chăm sóc cũng không tệ, nhưng ánh mắt của Sở Đường và Tần Trường Tố thật sự làm cho nàng không chịu nổi. Cuối cùng dứt khoát đuổi người đi, để cho hắn nhanh chóng trở về đi làm.
"Em họ, có phải trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722072/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.