Editor: demcodon
Lần này đến lượt Sở Từ ngạc nhiên. Cho đến bây giờ chưa từng nghe Từ Vân Liệt nói qua kiểu trả ân này, nhất thời hơi ngạc nhiên nhìn hắn một cái, híp mắt quan sát nói: "Lần này anh đến đây dường như hơi khác, trước kia là con trâu nhìn thành thật. Nhưng hôm nay như là con sư tử, muốn chuyển sang ăn thịt hả? Hơn nữa còn biết nuốt công, xem ra tiến bộ rất nhiều nha..."
"Dừng lại, khen anh cũng vô dụng." Từ Vân Liệt liếc mắt nhìn nàng một cái, vươn tay kéo cánh tay của nàng, nhìn thấy màu đỏ phía trên tay hơi run lên: "Em có thiếu tiền như vậy sao? Vì tiền ngay cả mạng cũng không cần?"
Hắn nghe Sở Đường nói Sở Từ cả một đêm không ngủ, ban ngày cũng chưa ngừng nghỉ. Bây giờ đã là nửa đêm, Sở Từ vẫn đang gồng tinh thần lên, chính là không chịu thua nói chữ 'mệt'.
"Đây là tình huống đặc biệt. Người phụ nữ quán bên cạnh không dứt, không dạy dỗ một bài học là không được." Sở Từ ăn ngay nói thật nói.
Kỳ thật muốn thu phục quán bên cạnh cũng rất đơn giản, dùng bạo lực là được. Nhưng đời này nàng đến đây chính là cải tạo, bạo lực có thể ít dùng hơn thì dùng ít hơn. Bây giờ mặc dù phát triển cũng khá tốt, nhưng phía trên còn có vô số người đối xử rất tốt với nàng. Nàng đã quen sống cuộc sống dưới một người trên vạn người, tính tình nóng nả, sợ một ngày nào đó sẽ đột nhiên gặp phải người không thể trêu vào. Đến lúc đó không thể nói rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722067/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.