Editor: demcodon
Vương thị hùng hổ, Sở Thắng Lợi đánh càng ngày dữ dội. Dáng vẻ của hai vợ chồng hơi điên cuồng làm cho người ta phải nhíu mày.
"Tôi gả cho ông nhiều năm như vậy có được lợi ích gì? Một người đàn ông như ông cả ngày chỉ biết nghe lời ba mẹ nói, ba ông kêu ông làm gì thì ông làm cái đó. Mỗi ngày tôi ở nhà bị khinh bỉ, ông ngay cả cái rắm cũng không thả! Sở Thắng Lợi, ông căn bản không phải là đàn ông, xứng đáng mang nón xanh, ông cứ mang cả đời đi!" Vương thị bắt đầu điên cuồng cũng không biết thu liễm.
Ông Sở vốn định một điều nhịn chín điều lành, trước tiên đè mọi chuyện xuống. Sau khi trở về nhà muốn xử lý Vương thị này như thế nào cũng được, ai biết con trai lại không chịu nổi nóng nảy lên như vậy. Trước mặt nhiều người như vậy xé mặt với Vương thị. Bây giờ thì tốt rồi, cho dù hiện tại có chứng cứ chứng minh Vương thị là vô tội cũng không có ai tin!
"Thôn trưởng, dòng họ Sở mấy thế hệ chúng ta đều sạch sẽ. Hôm nay lại gây ra chuyện tai tiếng như vậy. Nhà họ Vương bọn họ biết rõ con gái không đứng đắn còn đưa cho con trai tôi, quả thật chính là sự tốt bụng khó chịu. Tôi mời mọi người chủ trì công bằng cho con trai tôi, làm cho nhà họ Vương và nhà họ Lưu đền bù lại tổn thất cho con trai tôi!" Sở Phúc Sinh thay đổi thái độ ngay sau khi đổi giọng.
Sở Từ cũng không khỏi khâm phục con cáo già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/722000/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.