Editor: demcodon
Sở Từ mới xây xưởng, bây giờ lại đắc tội thôn trưởng. Cho nên lúc kéo người xuống núi cũng không bêu riếu khắp nơi, cũng là cho thôn trưởng thể diện.
Nhưng dọc theo đường đi, Vương thị không ngừng cầu xin tha thứ. Sắc mặt của Lưu Dương Sinh tối tăm đáng sợ, trong lòng hẳn là hận nàng. Nhưng nàng cũng không e ngại đi gõ cửa nhà thôn trưởng. Hơn nửa đêm chung quanh im ắng, duy nhất nhìn thấy tình huống cũng chỉ có đội tuần tra mới thành lập mấy tháng trước. Dù sao mấy người là nghênh ngang đi đường lớn, muốn không thấy cũng khó.
Thôn trưởng vừa ra cửa nhìn thấy sắc mặt đã tái xanh, vội vàng nói với bà nhà: "Bà đến nhà con gái kêu nó đến đây."
"Xảy ra chuyện gì thế?" Ông biết rõ còn cố hỏi lại.
"Mấy người chúng cháu đúng lúc ở trên núi nhìn thấy, thuận tiện dẫn về cho ngài xử lý." Từ Vân Liệt khách khí nói.
Vừa nghe Từ Vân Liệt mở miệng, gương mặt già nua của thôn trưởng chỉ có thể cố gắng dịu đi: "Tiểu Từ, đã hơn phân nửa đêm, tại sao mấy người còn gặp nhau?"
"Hôm nay Sở Từ mời chú Dương Sinh ăn cơm, trên bàn cơm rượu vào lời ra tiết lộ chỗ giấu bài thuốc, lo lắng gây ra chuyện ngoài ý muốn. Cho nên lên núi cầm bài thuốc về. Bởi vì trời tối nên thuận đường kêu ba người chúng cháu đi theo chung." Sau khi Từ Vân Liệt xem hiểu khẩu hình trực tiếp trả lời thay Sở Từ.
Sở dĩ Sở Từ cảm thấy Từ Vân Liệt là người thông minh chính là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721994/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.