Editor: demcodon
Gương mặt già nua của Hoắc thần tiên co giật dữ dội. Sở Từ này ngay ngày đầu tiên xin học vậy mà đã bắt đầu tính toán khi nào ông chết. Nếu ông lão có lòng dạ nhỏ nhen chỉ sợ sẽ bị lời của cô chọc tức chết. Truyện Tiên Hiệp
Nhưng lời của cô ngược lại cũng không phải không có đạo lý. Đặc biệt là gần đây ông cũng cảm thấy hơi sốt ruột. Mấy ngày trước đó té vỡ đầu bắt buộc phải đi nằm viện. Khi đó thật sự là không xu dính túi, may mắn mấy năm nay danh tiếng cũng không tệ. Cho nên viện phí này trong thôn bỏ ra. Bằng không ông thậm chí còn không thể chữa khỏi vết thương. Hơn nữa sau lần này bị thương, ông xác thật cảm thấy cơ thể càng thêm suy yếu. Trước kia đi từ thị trấn đến thôn căn bản không chút nào tốn sức. Cho dù là đi bộ mấy vòng ở trên núi cũng không thành vấn đề. Nhưng bây giờ lại không được, lúc trở về ông đi đứng hơi bất lợi, cả người ủ rũ, dựa theo tình hình này thật không sống được mấy năm nữa.
Hoắc Thần Tiên thở dài một hơi ở trong lòng. Nếu mấy năm trước, ông chết thì chết, không con không cháu không vướng bận. Nhưng từ khi nuôi Hạnh Quả thì ông sợ đứa nhỏ này sau khi ông đi rồi chịu uất ức...
Những lời của Sở Từ như nói hộ lòng ông. Thậm chí lúc này Hoắc thần tiên đều nhịn không được nghĩ đến ngày tháng sau này của cháu gái. Giống như Sở Từ trước kia... Hoắc thần tiên híp mắt. Trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721944/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.