Editor: demcodon
Ngọn đèn trong phòng rất mờ, nhưng Sở Từ lại có thể nhìn ra được thái độ của Từ Vân Liệt hơi khác với bình thường có, nhất thời như đứng trên đống lửa - ngồi trên đống than.
"Hai chúng ta không phải đã nói rồi sao? Trước đó những gì Từ Nhị thiếu em anh đã đền tiền, vì vậy cũng không cần phải đề cập đến nó. Bây giờ dáng vẻ của em không quá như ý, nhưng cũng không nhìn gương mặt này đang phát triển theo hướng tốt sao? Không chừng qua một thời gian nữa sẽ có người khác xem trọng em. Căn bản không cần anh thương hại em vô giúp vui." Sở Từ cầm giấy bút vội vàng viết.
Nàng có thiện cảm với Từ Vân Liệt tự nhiên không cần phải nói. Nàng đến nơi này đã hơn ba tháng, người có thể nói chuyện nhiều nhất cũng chính là hắn. Nhưng thật sự lại không nghĩ tới mặt tình cảm. Dù sao nàng cảm thấy Từ Vân Liệt và nàng đều là một loại người, không quá thích hợp.
Nàng muốn người đàn ông là loại hiền lành, tốt nhất có thể biết chút cầm kỳ thư họa, như vậy sống chung cũng có thể có vài phần tình thú. Hơn nữa diện mạo cũng không thể kém, công việc nhà cũng phải mọi thứ tinh thông, làm việc còn phải săn sóc tỉ mỉ...
Tất nhiên, đàn ông biết cầm kỳ thư họa có thể tìm được một ít ở cổ đại. Nhưng ở trong thời đại này dường như hơi khó. Cho nên cũng chỉ có thể tạm thời tưởng tượng trước một chút.
"Anh không phải thương hại em." Từ Vân Liệt nhíu mày, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721924/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.