Editor: demcodon
Trong lòng Vương thị cũng nhịn không được hơi thấp thỏm, vừa rồi loại cảm giác hít thở không thông quá mức dữ dội làm cho bà cảm thấy sợ hãi. Chẳng qua tưởng tượng đến Sở Từ cuối cùng vẫn buông mình ra thì làm cho bà có thêm dũng khí.
Sở Từ chỉ là mạnh hơn một chút, căn bản không có dũng khí thật sự đi giết người phóng hỏa. Trong thôn có nhiều người chửi nó như vậy. Nếu nó thật sự có gan như vậy, bây giờ trong thôn đã sớm có người bị nó giết chết, làm sao chờ tới bây giờ. Hơn nữa, bà làm trưởng bối, cũng chỉ là muốn đến lấy chút tiền mà thôi. Sở Từ là một đứa con gái, giữ nhiều tiền như vậy làm gì? Tiền của nó đều là của Sở Đường, mà của Sở Đường tự nhiên của mẹ nó là bà!
Sở Đường thỉnh thoảng cũng sẽ nhìn thấy Vương thị này. Nhưng từ sau khi dọn ra cũng đã sửa miệng gọi thành 'mợ'. Chỉ là mặc dù thay đổi xưng hô, nhưng ở trong lòng rất nhiều người chuyện Sở Đường được nhà họ Sở nuôi lớn là sự thật không thể nào phản bác.
Sở Thắng Lợi này là đàn ông hơn 40 tuổi hiển nhiên nhát gan hơn Vương thị không ít, vừa thấy Vương thị còn mắng chửi vội vàng chuẩn bị túm người rời đi.
Cố tình lúc này, ngoài cửa lớn vang lên một âm thanh, chưa đến mấy giây cửa phòng cũng bị người đá văng.
"Sở Từ!" Hắn khẩn trương kêu lên cả tên lẫn họ.
Sở Từ hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn qua. Trong ban đêm tối đen chỉ có ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721910/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.