Editor: demcodon
Người trong thôn thường dùng ngũ cốc, dầu, gạo, bột mì hằng ngày để làm quà. Sở Từ nếu dựa vào những dược liệu này giúp người khác, không chỉ có dang tiếng xấu có thể biến thành tốt. Hơn nữa tương lai còn có khả năng được mọi người tôn trọng. Dù sao thầy thuốc và thầy giáo cũng giống nhau, một người có thể cứu mạng còn một người có thể thay đổi cuộc sống của người khác.
Sau khi ở chỗ Sở Từ cũng đã đủ, Trương Quế Vân nhiệt tình đi sang nhà hàng xóm thuật lại nguyên văn lời nói của Sở Từ lại một lần.
Sở Từ biết việc kê đơn này nên cẩn thận, từ người khác thuật lại dễ dàng xuất hiện vấn đề. Nhưng nghĩ dược liệu không phức tạp, cho nên lúc này mới không để ý. Chỉ là để cho Trương Quế Vân đọc thêm mấy lần.
--- ---
Đêm đó, Sở Từ vào ở nhà mới.
Trong nhà mới vẫn trống rỗng, ban đêm khó tránh khỏi hơi ảm đảm. Nhưng Sở Từ đã dọn tất cả đồ đạc qua, miễn cưỡng có thể sinh hoạt.
Ban đêm tối đen duỗi tay không thấy năm ngón tay. Sở Từ ngủ trễ, đợi cho ngọn đèn dầu tắt mới nhắm mắt lại.
Nhưng mà hơn nửa tiếng sau trong nhà đột nhiên có thêm một số âm thanh sột soạt, âm thanh không lớn. Nếu như còn ở từ đường Sở Từ cũng sẽ không để ý. Dù sao có rất nhiều chuột, nhưng nơi này chính là nhà mới!
Nhất thời dựng lỗ tai lên nghe động tĩnh.
Âm thanh rất nhỏ ngày càng gần, chậm rãi vào phòng, mơ hồ nghe được tiếng rương bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721908/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.