Editor: demcodon
Độ cồn của rượu này cao, tác dụng chậm. Nhưng Sở Từ khen ngược, một ly tiếp một ly. Lúc này mới một lát sau hai lạng rượu đã hết, một giọt cũng không còn. Không chỉ có như thế, gương mặt của Sở Từ này căn bản không thay đổi. Rượu ở chỗ nàng giống như biến thành nước.
"Hôm nay thì thôi, bình thường em ở nhà một mình. Trong nhà cũng không nuôi chó trông cửa đừng uống nhiều, vạn nhất gặp được ăn trộm ăn cắp..."
Nói tới đây, Từ Vân Liệt dừng một chút. Sở Từ sẽ không cảm thấy hắn đang châm chọc cô chứ? Vì thế đổi giọng nói tiếp: "Thằng nhóc giữa trưa đến quấy rối em không phải là người tốt. Lần sau gặp thì cứ đánh mạnh, đừng khách khí với nó, nói những lời tào lao cũng vô dụng..."
Hắn không biết lúc ấy Sở Từ nói những gì với thằng nhóc kia. Nhưng nhìn thấy sắc mặt cô không tốt lắm, đánh giá đối phương là người ngoài miệng không buông tha; đối phó với tên vô lại như vậy trực tiếp một chút mới tốt.
Sở Từ nhịn không được mỉm cười cầm giấy viết Sở Đường để ở nhà đến viết: "Tại sao anh có thể xác định cậu ta không phải là người tốt? Vạn nhất là bị em khi dễ chọc đến nóng nảy mới đánh em, người anh hùng là anh không phải uổng công sao?"
Từ Vân Liệt sửng sốt. Một là bị bất ngờ bởi chữ viết của Sở Từ. Hai là bị ngạc nhiên bởi câu cô viết. Hắn áp căn không nghĩ tới Sở Từ lại biết chữ, hơn nữa chữ viết khá tốt. Thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721840/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.