Editor: demcodon
Hai tháng này Sở Từ đều không rãnh rỗi. Nghề mộc bình thường nàng không tiếp xúc bao nhiêu, học cũng là thuật cơ quan trong nghề mộc. Thuật cơ quan này chú ý là rút giây động rừng. Nhưng chủ yếu là học được các yếu tố cần thiết, làm ra một số vật nhỏ cũng không phải đặc biệt khó khăn.
Giống như rùa đầu rồng này, từ đầu đến chân vốn dĩ đều là một vật nhỏ. Sau đó được nàng lắp ráp thành một chỉnh thể mới có hiệu quả như vậy.
Ban đầu nàng cũng muốn ngoan ngoãn học điêu khắc gỗ, làm ra một số bàn ghế nội thất. Nhưng những thứ đó quá tiêu tốn, nàng cũng không có vốn, không thể so sánh với những đồ chơi nhỏ này.
Người bên cạnh trong chớp mắt nhìn đến trợn tròn mắt. Người họ Mang phản ứng nhanh vội vàng cầm món đồ chơi này lên: "5 đồng phải không? Tôi mua cái này!"
Nói xong trực tiếp đưa tiền cho Sở Từ. Cũng không phải là hắn tiêu tiền mù quáng. Chủ yếu là đồ chơi này thật là hấp dẫn người, chạm trổ tinh xảo, để ở trong nhà khẳng định có thể hút tiền tài và trừ tà. Nhưng còn có thể động, con trai nhìn thấy khẳng định cũng thích.
Những người khác đều nhịn không được trợn mắt xem thường. Động tác của người này cũng quá nhanh, trong chớp mắt đã trả tiền. Bọn họ muốn cướp cũng không ra tay được.
"Lão Mang à, đồ chơi con trai nhà ông cũng không ít, còn có súng đồ chơi nữa. Làm gì lại hiếm lạ cái này chứ?" Người đi chung nhịn không được nói.
"Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721827/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.