Editor: demcodon
Trong lòng nghĩ đến Thôi Hương Như, trong đầu Hoàng Kiến Dân cũng không ngừng hiện lên gương mặt của cô.
Vợ của hắn trông thật đẹp, lộ ra một mùi thơm sách vở, giống như là tiểu thư khuê các nhà địa chủ trước kia. Tính tình Hương Như rất tốt, kết hôn 5 năm đến nay căn bản chưa từng tức giận với hắn. Mọi chuyện đều chăm sóc người chồng này là hắn, mà duy nhất không được hoàn mỹ chính là không có con.
"Mẹ, con nhất định phải cưới Bách Linh sao?" Hoàng Kiến Dân hơi u oán nói.
Vừa nghe lời này, dì Hoàng lập tức dừng công việc trong tay trừng mắt nhìn hắn: "Thế nào? Con còn muốn đổi ý hả? Con bé Bách Linh kia có gì không tốt? Trong nhà nó chính là gia đình duy nhất có mấy chục ngàn đồng trong thị trấn chúng ta, cưới nó, tương lai nhà chúng ta sống như thế nào? Con cũng đừng luẩn quẩn trong lòng."
"Gia đình có mấy chục ngàn đồng, gia đình có mấy chục ngàn đồng, không phải là tiền nhiều hơn một chút sao?" Hoàng Kiến Dân lẩm bẩm một câu nói tiếp: "Dáng vẻ của Bách Linh kia kém xa Hương Như! Hình thể cũng chắc nịch, nếu phát triển thêm mấy năm nữa có thể theo kịp Sở Từ!"
Mấy ngày nay đến bây giờ, người trong nhà đều nói Tôn Bách Linh trông tốt. Nhưng đôi mắt của hắn không bị mù. Tôn Bách Linh cao gần bằng hắn, vai rộng eo tròn, làn da cũng đen. Nếu không phải như vậy sao có thể đến lượt hắn cưới lần hai chứ?
"Hương Như, Hương Như! Con có phải đi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-quan-nhan-dung-xang-bay/721801/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.