Thời điểm Lam Duê trở lại Las Vegas, đã là ngày sáu tháng mười.
Mặc dù đương gia là cô đi đào mỏ nhà người ta những mười ngày, nhưng mà mọi chuyện trên dưới, đều đã được Vân Trạch thu xếp đâu vào đấy.
Ngược lại, thái độ của Vân Thanh có chút kỳ quái!
Bộ dạng xa lánh kiểu này, thật khiến cho cô cảm thấy buồn cười.
"Vân Thanh, hình như mình trở lại khiến cậu không vui?” Khẽ chạm môi lên tách cà phê, Lam Duê vừa nhìn tài liệu trong tay, vừa chậm rãi nói.
Nhưng tiếc thay, Vân Thanh căn bản không thèm để ý đến cô.
Thấy thế, Lam Duê ngược lại cũng không tức giận, vẫn tiếp tục lật xấp tài liệu trong tay, mấy ngón tay phải còn lại gõ nhịp nhàng xuống mặt bàn, âm thanh êm ái vang lên trong phòng: “Đã như vậy, cậu trở về bệnh viện của cậu ở đi! Không có sự đồng ý của mình, không cần xuất hiện trước mặt mình nữa!”
Mặc dù giọng điệu có vẻ ôn hòa, nhưng mà người bên cạnh cô vừa nghe cũng biết, đây là cô đang không vui rồi!
Tuy rằng không biểu hiện rõ ra bên ngoài, nhưng Vân Trạch và Vân Thanh không có ngốc.
“Lam chủ, vết thương của người đã lành chưa?”
"Ơ? Vân đại tiểu thư vẫn còn biết quan tâm đến vết thương của tôi? Điểm này có chút không đơn giản!”
Mở ra hộp kính mắt để ở một bên, Lam Duê lấy cặp kính gọng vàng đeo vào.
Chiếc mắt kính này chỉ dùng để ngụy trang, dẫu sao thì thị lực của cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-phuc-hac-cua-de-vuong-hac-dao/2227541/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.