Mỉm cười ngồi xuống bàn ăn, Lam Duê nghiêng đầu nhìn sang Vân Trạch đang ngồi bên cạnh. Đối với Hải Linh đột nhiên xuất hiện này, cô cũng không quan tâm gì mấy.
Vân Trạch thấy cô nhìn anh, liền nhỏ giọng tường thuật lại chuyện mình được giao phó bên tai cô, hành động này rơi vào mắt người khác, trông có vẻ cực kỳ thân mật.
Đối với một màn chướng mắt này, đáy mắt Lăng Ngạo đột nhiên tối sầm lại, nhưng cuối cũng vẫn không nói gì.
"Lam tiểu thư cùng Vân tiên sinh có quan hệ thật tốt nhỉ! Hơn nữa đứng chung một chỗ cũng rất xứng đôi!"
Ngồi ở phía đối diện Lam Duê, cũng vừa vặn ở bên tay phải Lăng Ngạo, Hải Linh tươi cười nhìn bọn họ. Gương mặt giương lên nụ cười thân thiện ôn hòa, tựa như hiểu rất rõ về mối quan hệ của hai người kia.
Mà lúc này Vân Trạch đã báo cáo xong, đôi chân mày thanh tú của Lam Duê khẽ nhíu lại nhìn anh, sau đó nhếch môi cười nhạt, quay đầu lại, cười như không cười liếc nhìn gương mặt lạnh nhạt của Lăng Ngạo đang dùng cơm, từ tốn cầm dao nĩa lên, cắt lấy miếng thịt bò bít tết nằm trong cái đĩa trước mặt mình:
"Hải Linh hình như rất quan tâm đến tôi? Vân Trạch là bạn tốt, cũng là hộ pháp của tôi, quan hệ như vậy tất nhiên là tốt rồi!”
Dừng một chút, nuốt xuống thức ăn trong miệng, ngước mắt nhìn cô, nói: "Nói như vậy, thật ra thì quan hệ giữa Hải Linh và Lăng Ngạo so với chúng tôi có vẻ tốt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-phuc-hac-cua-de-vuong-hac-dao/2227533/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.