"Lam chủ, hiện giờ ở vị trí của người, chung quanh được bố trí một số trạm gác ngầm. Nếu như muốn tiến vào trong, cần ‘thần không biết, quỷ không hay’ giết chết những người đó!”
"Bao nhiêu?"
Sau một hồi trầm lặng, Vân Trạch lần lữa nói: “Hai mươi lăm người!”
Đối với một người bình thường, đây quả thật là một con số khổng lồ, nhưng mà Lam Duê cũng chẳng kinh ngạc gì mấy, ở những nơi quan trọng, nhân số nhiều hơn một chút cũng chẳng có gì lạ!
Cô cũng không nghĩ rằng mình không có đủ khả năng để phá vỡ phòng tuyến này: “Vị trí cụ thể, do anh cung cấp. Vân Trạch, anh cần phải bảo đảm sự chính xác tuyệt đối!”
"Lam chủ xác định, một mình giải quyết gọn hai mươi lăm người?”
"Anh nghĩ sao?"
Từ từ lùi về phía sau mấy bước, cả thân hình dần dần ẩn vào trong bóng tối. Lấy khẩu súng lục màu bạc giắt ở ngay đùi mà cô vẫn thường dùng ra, thong thả ung dung lắp từng viên đạn vào, cuối cùng ‘tạch’ một tiếng, lên nòng, mở ống hãm thanh.
Gần như cùng một thời điểm, giọng nói của Vân Trạch lại truyền vào trong tai nghe một lần nữa: “Vị trí hiện tại của Lam chủ, về hướng Đông Nam, cự ly bảy mươi lăm mét, có hai người!”
Nheo mắt, dựa theo lời Vân Trạch đã nói, nhìn về vị trí đó, nhưng không thấy được gì cả!
A, hình như có chút gì đó!
Lặng lẽ không tiếng động tiếp cận phương hướng đó, nín thở, quả nhiên là có hai người đang tán gẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-phuc-hac-cua-de-vuong-hac-dao/2227501/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.