Lam Duê muốn đích thân đi, tất cả mọi người phản đối.
Lấy thân thể hiện giờ của cô, nếu như đi thật, sẽ nguy hiểm biết bao nhiêu, nếu như Lăng Ngạo biết được, nhất định cũng sẽ không đồng ý.
"Chị hai, nói thế nào thì trong tay anh hai cũng có nhiều người như vậy, chị tùy tiện điều ai đi cũng được, thật ra thì chị không cần phải tự mình đến đó. Huống chi, thân thể hiện giờ của chị thật sự không thích hợp để đến những nơi nguy hiểm như thế, anh hai tuyệt đối sẽ không cho phép đâu! Chị hai!”
"Chị hai, anh hai không có việc gì, chỉ cần cho người đến trợ giúp là được rồi, chị không nên….”
"Không!" Lam Duê lạnh lùng cắt đứt mấy lời nói của bọn họ, đứng thẳng dậy, lấy tay nâng hông của mình: “Chồng của tôi, dĩ nhiên tôi phải đích thân đi đón anh ấy trở về!"
Không phải cứu, mà là đón!
Mặc dù đều có hàm ý là mang Lăng Ngạo trở về, nhưng ý nghĩa giữa hai chữ này có sự khác biệt rất lớn.
Lăng lão ông cau mày, không đồng ý lắc đầu: "Không được, Lam Duê, chúng ta đều biết năng lực của con, nhưng con cũng nên nghĩ đến thân thể hiện giờ của mình một chút. Chưa kể đến hai chân và cổ của con không thể chịu nặng trong thời gian dài, huống chi bây giờ con đã mang thai hơn tám tháng. Lam Duê, việc đầu tiên con phải nhớ đó là, con là một người mẹ, còn là vợ của Lăng Ngạo. Vào tình huống này, việc đầu tiên con nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-phuc-hac-cua-de-vuong-hac-dao/2227445/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.