Mà lúc này Lam Duê đã lẻn vào một gian phòng được thiết kế trong nước với diện tích không nhỏ.
Dán chặt người lên cánh cửa, mượn tấm ngăn trước mặt, chậm rãi ngồi xổm người xuống.
Trong phòng có một người đang đi lại, hàng chân mày nhíu chặt, nâng lên, Lam Duê suy nghĩ một chút, nếu giống như một con ruồi tìm kiếm giữa nhiều phòng ốc như vậy, phạm vi thật sự là quá lớn.
Híp mắt lại, xác định vị trí của người nọ ở trong bóng tối, nhanh như mèo hướng về phía bên ấy di chuyển một đoạn, đột nhiên nhấc chân khiến người kia ngã nhào xuống đất. Trước khi hắn kịp mở miệng, khẩu súng lục màu bạc được trang bị ống hãm thanh liền nhắm ngay vào đầu hắn.
“Buổi tối tốt lành.” Cười híp mắt nhìn người đang bị khống chế bên dưới, dễ dàng nhìn thấy đáy mắt đượm vẻ sợ hãi của hắn ta, khẩu súng trong tay đảo qua hai mắt của hắn, sau đó dừng ngay khí quản: “Dọa anh rồi, thật sự xin lỗi. Kỳ thực tôi chỉ muốn hỏi anh vài vấn đề, miễn là anh đàng hoàng tử tế trả lời cho tôi, vậy thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Tất nhiên, nếu như anh muốn phản kháng, vậy phải xem là phản ứng của anh nhanh, hay là đạn của tôi nhanh hơn.”
Nói xong, Lam Duê thật sự nới lỏng tay, nhưng họng súng vẫn đè ngay cổ họng hắn.
“Vấn đề thứ nhất, trung tâm nơi này nằm ở đâu?”
“Không, không, không biết.”
“Hả? Không biết à! Như vậy đến vấn đề thứ hai, người đứng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-phuc-hac-cua-de-vuong-hac-dao/2227407/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.