Lăng Tử Thiên cẩn thận bế Tiểu Phong lên xe, đặt nhẹ Tiểu Phong nằm xuống ghế sau, anh mới lẳng lặng nhìn nó. Anh biết, không phải Mộc Tâm vô duyên vô cớ nói anh là ngốc. Trong Lăng gia, có mấy ai dám đánh Tiểu Phong như vậy, giúp việc thì chắc chắn sẽ không, chỉ còn lại Nhan Nhi thường xuyên ở nhà, nhưng cô còn vì muốn chăm sóc cho Tiểu Phong mà không muốn sinh con, vậy chắc là không phải đâu!
[...]
"Tâm Tâm, anh biết em muốn trả thù, nhưng đừng nóng vội" - Mạc Tư Thần nhẹ nhàng nhắc nhở, anh hôn nhẹ lên trán cô, vòng qua ghế lái phụ rồi đặt cô ngồi yên vị trên xe.
Mộc Tâm vốn dĩ sinh ra đã thông minh, cô làm sao không hiểu hàm ý trong lời nói của anh chứ - "Tư Thần, em hiểu anh muốn nhắc điều gì, dù hận thù giữa em và Lăng Tử Thiên có sâu bao nhiêu, em cũng sẽ không dùng Tiểu Phong làm bước đệm để trả thù anh ta" - Mộc Tâm nhìn thẳng về phía trước, chậm rãi nói.
"Được, chỉ cần em muốn làm gì, anh sẽ trợ giúp hết sức, giờ về nhà thay quần áo đi".
Hai má Mộc Tâm bất giác đỏ ửng. Dù hai người đã kết hôn những ba năm, nhưng anh chưa từng chạm vào người cô, anh nói, sẽ để cho cô dần dần thích nghi, cũng sẽ chờ cô một ngày nào đó toàn tâm toàn ý yêu anh. Giờ cô lại mặc mỗi áo choàng tắm, phủ thêm chiếc áo vest đen của anh khiến cô hơi ngượng.
Mạc Tư Thần tập trung lái xe, chốc chốc, chiếc xe đã dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-voi-anh-di/1327457/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.