Quân Vũ tặc lưỡi lắc đầu, bày ra dáng vẻ vô tội.
"Điều kiện thay đổi rồi. Ông phải giao SFA cho tôi. Đồng thời chuyển nhượng 20% cổ phần tập đoàn Dạ thị mà ông đang nắm giữ cho người nhận là Dạ Quân Vũ. Như vậy tôi mới giữ kín mọi chuyện giúp ông được"
"Mày...mày..."
Dạ Sâm lập tức đứng bật dậy phản đối nhưng chưa nói được câu nào bỗng chốc nơi lồng ngực truyền đến cảm giác đau đớn. Dạ Sâm lấy tay ôm ngực, hít thở khó khăn, sau đó ngồi phịch xuống ghế. Quân Vũ tiếc nuối lắc đầu.
"Đừng kích động thế chứ. Ông quên là mình đã già rồi sao ?"
Nói xong anh từ từ đứng lên cài lại cúc áo khoác, chỉnh lại bộ âu phục màu đen thẳng thớm càng tôn lên vẻ uy quyền của anh, trên người anh tỏ ra một luồng sát khí lạnh lẽo đáng sợ.
Quân Vũ ung dung như không có gì xảy ra, sải bước rời đi .Trước khi ra về, anh không quên nhắc nhở
"Tôi muốn cầm được dự án SFA và bản hợp đồng sang tên cổ phần trước tối nay. Nếu chậm trễ thì bên phía truyền thông sẽ đắt tin lắm đấy !"
(...)
Hôm ấy, Lưu Trạch Thần đến dinh thự Túc Bảo. Cũng được năm ngày kể từ khi An Nhiên rời đi anh chưa liên lạc với Quân Vũ lần nào. Lo sợ Quân Vũ sẽ làm điều gì quá trớn nên Lưu Trạch Thần đến thăm anh ngay vào buổi tối.
Mặc dù sợ Quân Vũ sẽ nghi ngờ nhưng ở cương vị là bạn suốt thời đi học, lương tâm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-nha-thoi-/3619367/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.