Rồi đột nhiên tiếng “Choang” vang lên chói tai, bên tai truyền đến tiếng la thất thanh “Ah aa...” rồi một chất gì đó nhơm nhớp bắn lên người cô. Sau đó thì không còn nghe một tiếng động nào nữa. Mọi thứ giống như dừng lại thoáng chốc.
Thấy kì lạ, sự tò mò lại dấy lên trong người An Nhiên. Bờ mi khẽ động, khép hờ đôi mắt nhìn cảnh vật, bắt gặp ngay Quân Vũ đang nhìn chăm chăm vào mình. Ánh mắt miệt thị cùng gương mặt lạnh như băng khiến An Nhiên khó chịu.
An Nhiên nghiến chặt răng. Mỗi lần nhìn thấy con người này, cô hận không thể tự tay bóp chết anh. Dù là mơ thì An Nhiên cũng muốn mơ được thấy Quân Vũ đau đớn gấp trăm ngàn lần. Nỗi thù của cô đối với anh đã đạt tới đỉnh điểm, sâu sắc, khắc cốt vào tận xương tủy.
Lại nhìn xuống đất, bên cạnh những mảnh thủy tinh vỡ vụn thì còn có một thứ nước đỏ chảy lên láng, nhuốm đầy trên chiếc váy trắng bị bẩn. Còn người thì không có ai ngoài Quân Vũ. Chắc chắn rằng chuyện này là do một tay anh ta tạo ra.
Ánh mắt anh lạnh lẽo như biển sâu quét quanh người cô như kiểm tra.
An Nhiên nói.
“Đến...để xem tôi...tôi bị chúng....cưỡng hiếp...ra ...s...ao à ?”
Cổ họng thật sự rất đau, bỏng rát giống như bị thiêu đốt nhưng An Nhiên mặc kệ, phải mỉa mai anh thì mới làm dịu được cơn hận trong lòng.
Quân Vũ nhíu mắt, mày đẹp chạm vào nhau.
Bước chân dồn dập về hướng An Nhiên. Xong, anh áp lên bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-nha-thoi-/3613836/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.