🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Anh nói vậy là có ý gì?" Cô nhăn mặt nhìn anh.



Không đâu tự nhiên đi nói gở như vậy, gì mà không còn tồn tại chứ?



Trần Phong trầm mặc, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đều như đang cố hít lấy không khí trong lành mà thiên nhiên mang lại, chỉ sợ sau này muốn tìn một chút không khí dễ chịu cũng khó.



"Anh có tâm sự gì...đúng không?" Tô Hiểu Du rụt rè hỏi Trần Phong, vừa hay mái tóc bị gió cuốn vướng mắc vào khuôn mặt anh.



Trần Phong từ từ gỡ ra sợi tóc, vén gọn tóc vào tai cô. Trên môi xuất hiện nụ cười mơ hồ.



"Không có gì. Anh tưởng tưởng một ngày anh sẽ già đi mà thôi."



Tô Hiểu Du nghe vậy liền bật cười tươi tắn.



"Tưởng gì, nếu anh già đi em cũng sẽ già. Em đâu có để anh cô độc!"



Nam nhân nhìn cô ngây thơ nói ra suy nghĩ của mình mà trong lòng như cuộn trào lên từng cơn đau, xong nghe cô nói vậy cũng rất vui. Thì ra cô cũng tưởng tượng đến ngày cô và anh cùng già đi.



"Thật vậy?" Anh cười cười nhìn cô.



Tô Hiểu Du gật đầu lia lịa.



"Một người xinh đẹp như em chắc chắn ông trời cảm động đến nỗi không muốn em phải già đi." Cặp chân mày anh từ từ giãn ra, đôi mắt thâm sâu không thấy đáy.



Ngay tức khắc, đôi môi anh đào ngọt ngào của Tô Hiểu Du phảng phất như có chút xấu hổ. Quả thật Trần Phong thật biết cách làm người khác khó xử, anh nói vậy khiến cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-nha-nao/2212742/chuong-140.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Ơi, Về Nhà Nào
Chương 140: Những Lời Khó Hiểu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.